Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 Tí Hoa trố mắt: - Tiền mua tập sao anh lại đem ra mua bánh mì? Thế anh lấy tập...
Câu hỏi :

Tí Hoa trố mắt: - Tiền mua tập sao anh lại đem ra mua bánh mì? Thế anh lấy tập ở đâu mà đi học? Câu hỏi của Tí Hoa khiến Tuấn đâm lúng túng. Chẳng lẽ nó nói thật sở dĩ nó lấy tiền mua tập đi mua bánh mì là do không nỡ nhìn Tí Hoa nhăn nhó vì đói? Hơn nữa nó cũng không thể khai ra vừa nghe nhắc tới bánh mì thịt, bụng nó cũng đột nhiên đâm cồn cào dữ dội! Ngắc ngứ một hồi, Tuấn gãi gãi đầu, giọng khỏa lấp: - Ối giời! Không có tập mới thì kiến những trang thừa trong đống tập cũ đóng lại chứ lo gì! Nhà tao tập cũ cả khối! Nghe vậy, Tí Hoa mới yên tâm đưa khúc bánh mì lên miệng. Nhịn đói từ sáng đến giờ, Tí Hoa ăn ngấu ăn nghiến. Nhoáng một cái, trong khi Tuấn mới cắn được một, hai miếng, khúc bánh mì trên tay Tí Hoa đã biến mất như có phép lạ. Vậy mà dường như nó vẫn còn thấy đói. Nó nhìn khúc bánh mì trên tay Tuấn, cắn môi hỏi: - Sao anh ăn chậm rì vậy? Đọc thấy vẻ thòm thèm trong mắt bạn, Tuấn chìa khúc bánh mì ra: - Tao chả thấy ngon lành gì cả! Mày ăn giùm tao đi! Tí Hoa mừng lắm. Nhưng nó vẫn không đưa tay ra, mà tròn mắt: - Sao khi nãy anh bảo anh thích bánh mì thịt? - Tao nói lộn! - Tuấn ngó lên trời - Tao thích bánh mì cá cơ! Còn bánh mì thịt là tao... ghét nhất trên đời! - Ngộ quá hén! Cái gì anh ghét thì em thích! - Tí Hoa hồn nhiên nhận xét, và nó hớn hở thò tay cầm lấy khúc bánh mì Tuấn đưa - Vậy mà em tưởng anh cũng thích giống như em chứ! Tuấn không nói gì. Nó kín đáo nuốt nước bọt đánh ực và cố không nghĩ gì đến chuyện "bánh mì thịt bánh mì cá" bằng cách đưa mắt nhìn về phía cây ổi xem bọn ong đã làm tổ đến đâu. Nhưng cảnh ong làm tổ không hiểu sao bây giờ chẳng còn hấp dẫn Tuấn nữa. Nó cứ bị "ám ảnh" mãi về chuyện... bánh mì. Cuối cùng, không nhịn được, nó liền quay mặt sang phía Tí Hoa. Lúc này khúc bánh mì trên tay Tí Hoa chỉ còn một mẩu bé tẹo. Thấy Tuấn nhìn chằm chằm mẩu bánh trên tay mình, Tí Hoa liền chìa ra: - Anh ăn thử một miếng xem! Bánh mì thịt ngon thí mồ mà anh chê! - Ừ, để tao ăn thử xem nào! Vừa nói Tuấn vừa hí hửng cầm lấy mẩu bánh thừa bỏ tọt vào miệng. Nó nhai chóp chép, nuốt ực một cái, rồi gật gù: - Ừ, ngon ghê! Nói xong, Tuấn cười toe. Tí Hoa cũng cười, và nói, giọng đắc thắng: - Thấy chưa! Em đã bảo bánh mì thịt ngon tuyệt mà anh không tin!

Tóm Tắt lại cho mình viết thân bài phân tích nhân vật với

Lời giải 1 :

` - ` Tóm tắt: Tí Hoa thắc mắc khi Tuấn không mua tập mà lại mua bánh mì, Tuấn lưỡng lự lúng túng lấy lí do vì nhà nó còn nhiều tập cũ thực ra là không muốn nhìn Tí Hoa đói. Do đói cồn cào nên Tí Hoa ăn bánh mì rất nhanh, vẫn cảm thấy đói nên lưỡng lự hỏi Tuấn sao ăn chậm thế ? Tuấn biết thế nên nhường lại bánh cho Tí Hoa, nói rằng mình không thích bánh mì thịt. Nhưng rồi không nhịn được nữa, Tuấn thòm thèm mẩu bánh còn sót lại và được Tí Hoa cho nếm thử thì nó phải công nhận rằng bánh mì thịt rất ngon. Tí Hoa sung sướng vì bạn đã đồng tình với quan điểm của mình. 

Lời giải 2 :

`@` Truyện kể về Tuấn, một cậu bé lấy tiền đi mua tập nhưng đi mua bánh mì thịt vì quá đói. Tí Hoa phát hiện ra và hỏi tại sao. Tuấn nói dối là không có tập mới nên lấy tập cũ. Sau khi ăn hết bánh mì, Tí Hoa còn lại một mẩu nhỏ và mời Tuấn ăn thử. Ban đầu Tuấn chê bánh mì thịt nhưng sau khi ăn miếng Tuấn thừa lại, cậu lại thấy ngon và thừa nhận mình đã nói dối.

$.....$

Bạn có biết?

Ngữ văn là môn khoa học nghiên cứu ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại. Đây là môn học giúp chúng ta hiểu biết sâu sắc hơn về ngôn ngữ, văn hóa và tư tưởng. Việc đọc và viết trong môn Ngữ văn không chỉ là kỹ năng, mà còn là nghệ thuật. Hãy để ngôn từ của bạn bay cao và khám phá thế giới văn chương!

Nguồn :

TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự lớp 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần và sang năm lại là năm cuối cấp, áp lực lớn dần. Hãy chú ý đến sức khỏe, cân bằng giữa học và nghỉ ngơi để đạt hiệu quả tốt nhất!

Nguồn :

sưu tập

Copyright © 2024 Giai BT SGK