Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Đề bài : hãy viết bài văn nghị luận về tác phẩm truyện " Gió lạnh đầu mùa" của nhà...
Câu hỏi :

Đề bài : hãy viết bài văn nghị luận về tác phẩm truyện " Gió lạnh đầu mùa" của nhà văn Thạch Lam

+ nêu ra luận điểm 1 và 2 , lí lẽ và bằng chứng

"

+Nêu lên đc thông điệp, chủ đề của tác phẩm

Plsss giúp mình với ( làm theo cách của chương trình mới ạ)

Lời giải 1 :

Thạch Lam được ví như cây viết xuất sắc của Tự Lực Văn Đoàn . Các tác phẩm của ông gây ấn tượng cho người đọc nhờ chất văn giản dị mộc mạc làm thổn thức trái tim biết bao độc giả. Cùng với đó là những bài học quý giá giàu lòng thương người . Không thể thiếu là tác phẩm ‘’Gió lạnh đầu mùa ‘’ một trong những sáng tác thành công của ông. Tác phẩm này thành công nhờ ca ngợi tình yêu thương chia sẻ ấm áp giữa người với người đặc biệt là tình yêu thương vô tư của tuổi trẻ. Nội dung ấy được thể hiện qua hình thức nghệ thuật tinh tế , đặc sắc .

Trước hết , truyện cho ta thấy sự khác nhau rõ rệt giữa những đứa trẻ nghèo và giàu có . Những đứa trẻ nơi phố chợ trong cơn gió lạnh đầu mùa và tình yêu thương giữa người với người vẫn lan tỏa . Trong câu chuyện có thể thấy tình người rất ấm áp nó được thể hiện ở bối cảnh những đứa trẻ vui đùa không phân biệt giàu nghèo đặc biệt ở nhân vật Sơn . Sơn là một cậu bé tốt bụng giàu lòng thương người khác với những người anh họ của mình , Sơn luôn thân thiện ,vui đùa cùng với những đứa trẻ khèo trong sớm . Trong tình huống Sơn thấy bé Hiên một đứa trẻ nghèo trong sớm không có áo ấm mặc ngồi co ro một góc vì lạnh . Cậu đã nhờ chị mình lấy áo của em gái đã mất cho bé Hiên mặc để tránh cái rét thấu xương của mùa đông . Tuy đây chỉ là một hành động nhỏ nhưng đã thể hiện phần nào vẻ đẹp tâm hồn của Sơn nét đáng yêu vẻ đẹp hồn nhiên trong sáng . Ngoài khắc họa đậm nét nhân vật chính Sơn , Thạch Lam còn dành tình cảm để miêu tả tình thương của Lan dành cho em mình : Gọi em mình dậy vào mỗi buổi sáng , luôn động viên an ủi em,... Nhân vật Lan chị gái của Sơn còn là một người có tấm lòng thương người quan tâm tâm những đứa trẻ trong xóm đặc biệt là bé Hiên. Khi nghe việc Sơn đề nghị chị lấy áo cho bé Hiên thì Lan cũng đồng ý chạy về nhà một cách vui vẻ .

Bên cạnh đó ,chúng ta còn bắt gặp hình ảnh mẹ của Sơn và Lan một người tốt bụng giàu lòng nhân ái . Phải nói bà là người rất tuyệt vời khi biết hai con của mình lấy áo cho người khác chẳng những không la mắng ngược lại còn rất tự hào . Được thể hiện phần gần cuối truyện “ Hai con tôi quý quá , dán lấy áo cho người khác ư không sợ mẹ mắng sao ” . Ngoài ra mẹ Sơn và Lan còn cho mẹ bé Hiên vay 5 đồng về may áo cho Hiên mặc . Có thể nói Sơn và Lan học được đức tính cao cả này một phần là nhờ sự giáo dục của người mẹ . Ngoài ra các độc giả còn rất ấn tượng về nhân vật Hiên sinh ra trong một gia đình nghèo khó , mẹ làm nghề mò cua bắt ốc kiếm từng đồng nuôi em . Cô bé chỉ mặc một chiếc áo rách tả tơi hở lưng và tay, nhưng cô bè không cô đơn mà nhận được tình yêu từ mẹ và cả chị em Sơn . Chị em Sơn quyết định lấy chiếc áo của em Duyên tặng lại cho bé Hiên , chiếc áo mà Hiêu nhận chứa đựng tình yêu thương , sạch sẽ và thơm thoa . Hiền là một cô bé đáng yêu và nhận được tình yêu thương của người mẹ tần tảo cả tình thương của chị em Sơn . Qua tác phẩm tác giả muốn gửi đến chúng ta thông điệp là phải luôn giúp đỡ những người khó khăn vì điều đó giúp xoa dịu nỗi bất hạnh của người gánh phải.

 Tác phẩm giầu chất trữ tình, với ngôn ngữ nhẹ nhàng, giản dị, chân thực. Chất trữ tình là một trong những yếu tố tạo nên sức hấp dẫn và góp vào thành công của truyện.. Trong tác phẩm nhà văn đã miêu tả tinh tế sự chuyển đổi mùa từ cuối thu sang đầu đông bằng những từ ngữ cô đọng, vừa tượng thanh, vừa tượng hình vừa khơi gợi cảm xúc: “cái nắng tháng mười làm nứt nẻ đồng ruộng và làm giòn khô những chiếc lá rơi …”, “ngoài sân đất khô trắng… cơn gió vi vu làm bốc lên những làn bụi nhỏ, thổi lăn những cái lá khô lạo xạo…

Sự thành công của tác phẩm là nhờ những biện pháp nghệ thuật đặc sắc . Trước hết , là nghệ thuật kể chuyện được kể theo ngôi thứ 3 cái tình tiết được sắp xếp một cách chặc chẻ và tinh tế,.. Đối lập là một thủ pháp nghệ thuật hay được tác giả vận dụng trong đó có nhiều sáng tác của Thạch Lam .Và trong câu chuyện tác giả còn vẽ lên hai mãnh đời đối lặp nhưng gắn liền với “Gió lạnh đầu mùa ” Đó chính là Sơn một cậu bé may mắn khi được thức dậy trong chiếc chăn ấm áp , được chị và mẹ chăm sóc tậm tình , được mặt trên người chiếc áo ấm cực dầy . Dù đã mặc từ năm ngoái năm kia như khi Sơn cằm lên điều thấy mát lạnh cả tay .Mãng đời đối lặp với cuộc sống sung túc của gia đình Sơn không ai khác là những đứa trẻ trong xóm trong đó có bé Hiên . Vì gia đình nghèo khó phải đem da thịt mình ra trần trụi với những chiếc áo rách tả tơi đôi môi của chúng tím lại vì lạnh . Trong khi chị em Sơn lại được mặc quần áo đành hoàn thì những đứa trẻ này lại vô cùng đáng thương . Dù đối lặp về hoàn cảnh sống nhưng đó chỉ là vẽ bề ngoài của tác phẩm vì sâu bên trong là chủ đề còn mãi là những đứa trẻ sống giàu tinh thương tốt bụng trong sáng vào đáng yêu.

Tóm lại đây là tác phẩm đẹp đẽ về tình người , dù đã rất lâu nhưng những bài học mà nó để lại rất lớn. Một tác phẩm rất thành công giúp lan tỏa mạnh mẻ về lòng nhân ái .Tuy tôi chỉ là học sinh những đống gốp của tôi không mấy to lớn nhưng tôi sẽ cố gắn hết sức để giúp đỡ những người gặp khó khăn để phần nào xoa dịu nỗi bất hạnh của họ

 

Lời giải 2 :

Truyện ngắn "Gió lạnh đầu mùa" có cốt truyện đơn giản nói về chuyện cho áo, trả áo rét giữa ba đứa trẻ và hai người mẹ nơi phố huyện nghèo, cách chúng ta ngày nay trên 60 năm trời. Đúng như có ý kiến đã cho rằng: "Truyện tuy có nói đến gió lạnh nhưng lại ấm áp tình đời và tình người".

Truyện mở đầu bằng cảnh gió lạnh, đó là một buổi sáng mùa đông. Cái rét mướt chợt đến chỉ sau một đêm mưa rào, trời nổi gió bấc. Sơn ngủ dậy thấy mọi người trong nhà, mẹ và chị… "đã mặc áo rét cả rồi". Ngoài sân "Gió vi vu… thổi lăn những cái lá khô lạo xạo". Rét lắm, trời "một màu trắng đục". Những cây lan trong chậu "lá rung động và hình như sắt lại vì rét". Lạnh lắm, Sơn "co ro" đứng dậy sau khi kéo chăn lên đắp cho em nhỏ. Gió lạnh mà ấm áp tình đời. Cả nhà nhớ đến những mùa đông lạnh lẽo đã qua. Nhìn chiếc áo bông cánh xanh đã cũ nhưng còn lành, mẹ Sơn nói: "Đây là cái áo của cô Duyên đấy". Vú già, người đã nuôi Duyên từ lúc mới đẻ "với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ". Bé Duyên đã chết từ năm lên bốn tuổi. Nghe mẹ nói, Sơn "nhớ em, cảm động và thương em quá". Nhìn thấy mẹ "yên lặng…", Sơn xúc động khi thấy mẹ "hơi rơm rớm nước mắt". Cái áo bông, một di vật của bé Duyên bạc mệnh để lại, gợi lên bao nỗi đau và tình thương: tình mẹ con, tình anh em, tình thương của vú già nhân hậu. Tình tiết nói về chiếc áo bé Duyên cho thấy ngòi bút Thạch Lam rất tinh tế, giàu xúc cảm, "tâm hồn nhạy cảm và từng trải về sự đời" (Nguyễn Tuân).

Gió càng lạnh, thế giới tuổi thơ càng ấm áp tình người. Chị em Sơn là con nhà trung lưu, được mẹ săn sóc, cho ăn mặc ấm áp. Sơn được mặc cái áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm. Cách ăn mặc ấy đối với trẻ em ngày xưa phải nói là đẹp, con nhà nghèo chỉ mơ ước. Trong lúc đó, trẻ con xóm chợ, thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc vẫn mặc những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ. Môi chúng nó "tím lại"", chỗ áo quần rách "da thịt thâm đi". Gió lạnh thổi đến, chúng nó lại "run lên", "hai hàm răng đập vào nhau". Thạch Lam rất nhân hậu khi ông nói về tình bạn tuổi thơ. Lũ trẻ con xóm chợ đều lộ vẻ "vui mừng" khi chị em Sơn đến chơi. Sơn và chị Lan "thản mật" chơi đùa với các bạn. Thằng Xuân đến "mó vào" chiếc áo của Sơn, "tặc lưỡi" khen, ngạc nhiên vì chưa thấy cái áo đẹp như thế bao giờ! Thằng Cúc "ngây ngô" giương mắt lên hỏi Sơn về nơi mua cái áo. Sơn ngây thơ, hồn nhiên "ưỡn ngực" nói với các bạn nhỏ là áo mua tận Hà Nội, "mẹ tôi còn hẹn mua cho tôi một cái áo nhiều tiền hơn nữa kia". Có hạnh phúc nào bằng khi "già được bát canh, trẻ được manh áo mới". Cái ước mơ có manh áo mới, có áo ấm trong mùa đông đối với con nhà nghèo được Thạch Lam nghĩ đến, nói đến với tất cả tình thương và lòng trắc ẩn đáng quý.

Tinh tiết, cái Hiên con nhà mò cua bắt ốc đứng "co ro" bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo "rách tả tơi", "hở cả lưng và tay" được tác giả nhắc đến thật xúc động. Sơn "động lòng thương" chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Chị Lan và Sơn đã bàn với nhau cho cái Hiên chiếc áo bông cũ. Chị Lan "hăm hở" chạy về nhà lấy áo. Sơn yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy "ấm áp vui vui". Chiếc áo bông cũ đối với cái Hiên lúc bấy giờ là vô giá. Em đang sống trong cảnh nghèo, đói rét. Một miếng khi đói bằng một gói khi no. Cái áo cũ mà chị em Sơn đem cho cái Hiên chứa đựng biết bao tình người, thể hiện tình cảm san sẻ "lá lành đùm lá rách". Trong gió lạnh đầu mùa mà thế giới trẻ con lại ấm áp tình người cao quý.

Phần cuối truyện mở ra một tình huống mới: trả áo và cho vay tiền mua áo. Mẹ cái Hiên đã đem cái áo bông đến trả cho bà mẹ của chị em Sơn và nói: "Tôi về thấy cháu nó mặc cái áo bông, tới hỏi ngay. Nó bảo của cậu Sơn cho nó. Tôi biết cậu ở đây đùa, nên tôi phải vội vàng đem lại đây trả mợ…".

Mẹ cái Hiên tuy nghèo đói mà sạch và thơm. Đối với mẹ của Sơn thì cái áo bông cũ là di vật thiêng liêng của đứa con gái bé bỏng tội nghiệp đã mất khi lên 4 tuổi. Cử chỉ mẹ của Sơn cho mẹ cái Hiên vay năm hào bạc để mua áo rét cho con là nghĩa cử "Thương người như thể thương thân". Người mẹ hiền "âu yếm ôm con vào lòng" và bảo: "Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta không sợ mẹ mắng ư?" làm cho câu chuyện thêm ý vị. Mẹ hiền dạy con bài học biết cách thương người.

Thạch Lam là một cây bút, một thành viên của Tự lực văn đoàn. Sau hơn nửa thế kỉ, văn chương của Tự lực văn đoàn, nói chung đã rơi dần vào quên lãng. Thế nhưng truyện ngắn Thạch Lam vẫn đem đến cho ta nhiều "nhã thú", có lẽ vì tâm hồn ông giàu tình thương và quý trọng người nghèo, ông đã dành cho tuổi thơ những trang văn đậm đà, trong sáng. Và ta càng thấy rõ tình nhân đạo thấm đẫm làm nên chất thơ trong truyện ngắn Thạch Lam. Vì thế, truyện "Gió lạnh đầu mùa" mãi mãi để lại trong lòng người sự ấm áp của tình người và tình đời. Đúng, "người nhân hậu là người đáng quý trọng, đáng yêu nhất"

Bạn có biết?

Ngữ văn là môn khoa học nghiên cứu ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại. Đây là môn học giúp chúng ta hiểu biết sâu sắc hơn về ngôn ngữ, văn hóa và tư tưởng. Việc đọc và viết trong môn Ngữ văn không chỉ là kỹ năng, mà còn là nghệ thuật. Hãy để ngôn từ của bạn bay cao và khám phá thế giới văn chương!

Nguồn :

TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự lớp 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, chúng ta sắp phải bước vào một kỳ thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô. Áp lực từ kỳ vọng của phụ huynh và tương lai lên cấp 3 thật là lớn, nhưng hãy tin vào bản thân và giữ vững sự tự tin!

Nguồn :

sưu tập

Copyright © 2024 Giai BT SGK