Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 CỎ DẠI Ông bà ngoại tôi được sáu người con, đều là gái. Cũng một lần bà tôi sinh trai,...
Câu hỏi :

CỎ DẠI

Ông bà ngoại tôi được sáu người con, đều là gái. Cũng một lần bà tôi sinh trai, vào nấccon thứ năm, nhưng cậu Hoà tôi chỉ có được ba tuổi, rồi bỏ. Ông tôi uống rượu và mắcnghiện từ ngày cậu tôi ốm chết. U tôi là con đầu lòng. Tôi biết nói những gì về u tôi trên những dòng chữ yếu đuối này.Những nét ẻo lả, làm sao mà chứa nổi hình ảnh vui thương chìm sâu trong những ngày cũbuồn bã. Ký ức tôi mờ mịt những kỷ niệm một màu trắng sương. Tôi không nhớ rõ ràngmột điều gì nhưng thực tôi đã nhớ biết bao nhiêu. Đêm đã nghiêng về sáng, gà chuồngtrong lối xóm vừa te te gáy trống canh đầu. U tôi đã đi ngủ từ lâu.

Nhưng tôi buông bút, nhìn ra bốn bên, chỗ nào cũng thấy bóng u. Cái bóng lầm lũi, hoà vớibóng tối, vẽ nên một khuôn mặt trăng trắng với đôi mắt nhỏ lòng đen nhuộm một màu nâuđồng. Cái bóng mơ hồ bên cạnh lớp lớp những ngậm ngùi những thắc thỏm đợi chờ dàidặc trong ngấn nước mắt và tiếng thở dài. Người ta, nhiều lúc nhàn, quây quần bên ngườithân không mấy khi lại tỉ mỉ vẩn vơ nhìn ngắm những người trong nhà. Thỉnh thoảng, như sực nhớ tôi chợt nhìn u, tôi bỗng giật mình. Tôi ngờ ngợ như người ngồi trước mặt đâykhông phải là u tôi. Có đâu u tôi lại thế kia. Tóc đường ngôi của u tôi lốm đốm rụng, chỉcòn lưa thưa. Mới năm nào, u tôi thuê tôi nhổ, một chinh hai chiếc tóc sâu. U tôi cười, nếp nhăn ở đuôi con mắt nheo lại, xếp lên nhau, đến khi hết cười còn hằn những vết rạn khíaquanh xuống hai bên gò má. Hàm răng trên của u tôi khuyết hai chiếc đã mấy năm nay. U tôi già đi từ bao giờ? Từ lúc nào?Tôi thực không hay.

Khi tôi ngậm ngùi như thế, tôi lại ngẩn ngơ tưởng tượng rằng có một hôm tốt trờinào đó tôi có tiền. Tôi sẽ đưa bà tôi, u tôi ra Kẻ Chợ. Rồi vào một hiệu cao lâu, ăn mộtbữa thực sang. Ăn xong, có khăn mặt ướp nước hoa lau tay. Lúc tính tiền, cho hẳn bồi bàn hai hào bạc. Không hiểu bà tôi, u tôi sẽ nghĩ ngợi thế nào? Chưa bao giờ tôi dámnghĩ rành rọt về cái đoạn kết ngạc nhiên lý thú đó. Mà tôi chỉ tưởng tượng như đấy là mộtcử chỉ rửa một cái gì hần hận. Cũng như chưa bao giờ tôi đã làm ngon lành được cái việctrẻ con ấy chỉ vì tôi không có tiền. Và cũng chưa có đâu thì giờ của mình. Trong đôi mắtdịu hiền của u tôi, tôi mới có thể là hy vọng của một tương lai mong đợi sáng sủa hơn. () Người mẹ kín đáo ngắm đứa con ngày một khác lạ, lạc mãi vào những cuộc sống xa xôi nào. Mẹ âm thầm sống. Mẹ là cái bóng đi bên cạnh tháng ngày của con.() Cái nghề có một của u tôi vẫn là nghề làm giấy phèn đem bán rong cho người ta gói hàng. Ngày hanh hao có những đêm đông lạnh lẽo,bên ánh một ngọn đèn hoa kỳ hiu hiu, u tôi ngồi xắm giấy. Tôi nằm trong lòng váy u tôi,mắt ngước lim him nhìn thoáng hai cánh tay u tôi đưa đi đưa lại nhịp nhàng, tai nghe tiếng những chiếc que dò chạy lạt xạt, lẹt quẹt dưới lòng những tờ giấy dài nháng keo. Rồi tôi ngủ khuấy lúc nào không biết.

Cho đến bây giờ, những đêm ngồi viết khuya, trông ra ngoài đầu hè, vẫn thấy u tôi lặng lẽ ngồi xắm giấy bóng đổ chập chờn trên vách. Đã bao nhiêu năm qua.

(Cỏ dại Tô Hoài, NXB Hội nhà văn 1997, tr18-19)

1. Văn bản trên thuộc thể loại nào? Từ đó, xác định ngôi kể trong đoạn trích trên?

2. Chỉ ra và nêu nhận xét những chi tiết liệt kê miêu tả hình ảnh người mẹ trong hồi ức của tác giả.

3. Trong đoạn văn: Người mẹ kín đáo ngắm đứa con ngày một khác lạ, lạc mãi vào những cuộc sống xa xôi nào. Mẹ âm thầm sống. Mẹ là cái bóng đi bên cạnh tháng ngày của con,hãy chỉ ra biên pháp tu từ và nêu tác dụng của chúng khi tác giả đã sử dụng trong câu văn.

4. Viết một đoạn văn (5 đến 8 câu), hãy nêu những suy nghĩ, cảm xúc của em sau khi đọc đoạn trích trên, đặc biệt qua câu văn: U tôi già đi từ bao giờ? Từ lúc nào?Tôi thực không hay

Lời giải 1 :

Đáp án: `+` Giải thích các bước giải:

 `1.`

`+` Thể loại hồi kí.

`+` Ngôi kể thứ nhất.

`2.` 

`-` Chi tiết:

`+` Cái bóng lầm lũi, hoà với bóng tối, vẽ nên một khuôn mặt trăng trắng với đôi mắt nhỏ lòng đen nhuộm một màu nâu đồng.

`+` Tóc đường ngôi của u tôi lốm đốm rụng, chỉ còn lưa thưa.

`+` Hàm răng trên của u tôi khuyết hai chiếc đã mấy năm nay.

`->` Nhận xét: Miêu tả già nua, vất vả, hy sinh thầm lặng của người mẹ.

`3.` BPTT:

`+` Ẩn dụ.

`+` So sánh.

`->` Tác dụng: 

`+` Tăng sức gợi hình, gợi cảm.

`+` Âm thầm, lặng lẽ và bền bỉ của người mẹ trong cuộc sống của con.

`4.` Đọc đoạn trích trên, em cảm thấy rất xúc động trước tình cảm và sự hy sinh thầm lặng của người mẹ. Câu văn (U tôi già đi từ bao giờ? Từ lúc nào? Tôi thực không hay) khiến em nhận ra rằng thời gian trôi qua rất nhanh. Đôi khi chúng ta không nhận ra sự thay đổi của những người thân yêu bên cạnh mình. Hình ảnh người mẹ già nua, vất vả nhưng vẫn âm thầm chăm sóc con cái làm em cảm thấy biết ơn và trân trọng hơn những gì mình đang có.  

Lời giải 2 :

1. Văn bản trên thuộc thể loại  hồi kí . Đoạn trích trên dùng ngôi kể thứ nhất .

2.  Những chi tiết liệt kê miêu tả hình ảnh người mẹ trong hồi ức của tác giả :

- tôi buông bút, nhìn ra bốn bên, chỗ nào cũng thấy bóng u. Cái bóng lầm lũi, hoà với bóng tối, vẽ nên một khuôn mặt trăng trắng với đôi mắt nhỏ lòng đen nhuộm một màu nâu đồng.

- Tóc đường ngôi của u tôi lốm đốm rụng, chỉ còn lưa thưa. Mới năm nào, u tôi thuê tôi nhổ, một chinh hai chiếc tóc sâu.

- U tôi cười, nếp nhăn ở đuôi con mắt nheo lại, xếp lên nhau, đến khi hết cười còn hằn những vết rạn khía quanh xuống hai bên gò má.

 - Hàm răng trên của u tôi khuyết hai chiếc đã mấy năm nay.

- Cái nghề có một của u tôi vẫn là nghề làm giấy phèn đem bán rong cho người ta gói hàng

- những đêm ngồi viết khuya, trông ra ngoài đầu hè, vẫn thấy u tôi lặng lẽ ngồi xắm giấy bóng đổ chập chờn trên vách. 

    NHẬN XÉT : Hình ảnh người mẹ trong hồi ức của tác giả là một người mẹ tần tảo , tuổi đã cao nhưng vẫn hết lòng chăm sóc cho người con của mình .

3 . 

      Trong đoạn văn trên , tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh đặc sắc . Nhà văn đã so sánh hình ảnh người mẹ và cái bóng một cách đặc sắc . Cách sử dụng biện pháp tu từ so sánh này nhằm mục đích cho đoạn văn thêm hay , làm tăng sức gợi hình gợi cảm cho bài văn .Đồng thời cách sử dụng biện pháp tu từ so sánh còn giúp bạn đọc tưởng tưởng ra được hình ảnh người mẹ như cái bóng luôn đi theo con suốt cuộc đời để bảo vệ , chia sẻ cho con những niềm vui hay nỗi buồn trong cuộc sống . Qua đoạn văn , người đọc có thể cảm thấy tài năng và sự tinh tế của tác giả qua cách sử dụng biện pháp tu từ so sánh .

4.

       Qua câu văn: U tôi già đi từ bao giờ? Từ lúc nào?Tôi thực không hay . Tác giả đã mang đến cho chúng ta - những người bạn đọc một cảm xúc xúc động dâng trào . Người con đã không hay biết u mình đã già đi từ bao giờ . Bởi vì người con luôn được sống trong vòng tay yêu thương của mẹ , được lớn lên bằng tình yêu và sự chăm sóc bao la của mẹ . Khi người mẹ đã già đi theo thời gian . Giờ đây , mái tóc mẽ dần đã bạc hết từ bao giờ nhưng người con chỉ nhớ rằng có  lần mẹ thuê mình nhổ chỉ có hai ba sợi tóc bạc . 

@hnhv23

#hd247

Bạn có biết?

Ngữ văn là môn khoa học nghiên cứu ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại. Đây là môn học giúp chúng ta hiểu biết sâu sắc hơn về ngôn ngữ, văn hóa và tư tưởng. Việc đọc và viết trong môn Ngữ văn không chỉ là kỹ năng, mà còn là nghệ thuật. Hãy để ngôn từ của bạn bay cao và khám phá thế giới văn chương!

Nguồn :

TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự lớp 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một chuỗi quay mới lại đến và chúng ta vẫn bước tiếp trên con đường học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính, hãy luôn kiên trì và không ngừng cố gắng!

Nguồn :

sưu tập

Copyright © 2024 Giai BT SGK