Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 KIẾN VÀ VE SẦU      Ngày xưa, Kiến và Ve Sầu là đôi bạn rất thân. Chúng cùng ở với nhau...
Câu hỏi :

KIẾN VÀ VE SẦU

     Ngày xưa, Kiến và Ve Sầu là đôi bạn rất thân. Chúng cùng ở với nhau trên một cành cây khô. Thời ấy, thức ăn trên mặt đất còn thừa thãi nên ngày ngày chúng ăn xong lại rong chơi, tối lại cùng nhau ngủ trên cành cây.

     Một đêm, trời bỗng dưng nổi cơn mưa bão, cây cối ngả nghiêng. Nước trút xuống như thác. Cành cây khô bị gãy, văng đi rất xa, văng cả đôi bạn thân xuống đất. Chúng phải cố sống cố chết bám lấy rễ cây để khỏi bị nước mưa cuốn đi. Sáng hôm sau, trời lại quang đãng. Kiến và ve đều ướt lướt thướt, mình mẩy đau như dần. Kiến bỗng nảy ra một ý nghĩ: “Phải làm tổ để tránh mưa gió”. Kiến bàn bạc với Ve Sầu, Ve Sầu mỉm cười:

     – Chúng ta từ trước tới giờ vẫn sống trên cành cây. Gió bão năm thì mười họa mới có một lần, hơi đâu mà làm tổ cho mệt xác.

     Nhưng Kiến vẫn lo gió bão. Nó tìm môt gốc cây khá chắc để làm nhà, ngày ngày nó đi tìm mùn lá, đem lên xây đắp một kiểu nhà mới. Dưới ánh nắng hè gay gắt, công việc làm rất vất vả, nhưng Kiến không nản lòng. Còn Ve Sầu đã không làm với bạn thì chớ, lại còn chế nhạo bạn.

     Mặc cho bạn chế giễu, Kiến cứ hì hục ngày này sang ngày khác và một tháng sau thì ngôi nhà xinh xắn đã hoàn thành. Nó nghĩ thương Ve Sầu, ngày nắng đêm sương, nên tha thiết mời Ve Sầu về cùng ở. Lúc đầu, vì không bỏ sức lao động ra, Ve Sầu cũng thấy ngượng ngùng thế nào ấy. Nhưng thấy Kiến khẩn khoản, mà ngôi nhà thì xinh xắn quá, nên nó cũng đồng ý.

     Ve ở cùng Kiến, Ve Sầu chẳng chịu làm gì. Đến bữa thì đi kiếm ăn, ăn xong lại nằm hát nghêu ngao, mặc cho Kiến một mình hì hục quét dọn, xếp đặt nhà cửa cho ngăn nắp.

      Kiến thường lo lắng đến mùa đông tháng giá, thức ăn khó kiếm, nên bàn với Ve Sầu: “Chúng ta đã có nhà ở rồi, nhưng chúng ta còn phải kiếm thức ăn để dành, khi mưa rét khỏi phải nhịn đói”.

     Ve Sầu nói: “Thức ăn khối ra đấy, tích trữ làm gì cho mệt xác”. Kiến bực mình, để mặc Ve Sầu ở nhà ca hát, ngày ngày xuống đất kiếm mồi. Chẳng bao lâu, nhà Kiến đầy ăm ắp thức ăn dùng trong cả mùa đông chưa chắc đã hết. Nhưng trong khi Kiến đi tìm mồi, Ve Sầu ở nhà một mình thấy buồn, đi múa hát với đàn bướm, tối lại về nhà ngủ.

     Một hôm, trời tối đã lâu, Kiến nóng lòng chờ bạn mà không thấy bạn về. Sáng sớm hôm sau, Kiến đi tìm Ve Sầu, nghe thấy Ve Sầu đang nghêu ngao trên cành lá, Kiến bò tới:

     – Anh đi đâu mà cả đêm hôm qua không về nhà? Về đi thôi. Về mà xem, nhà rất nhiều thức ăn. Ta không lo gì mùa đông tháng giá nữa.

     Ve Sầu đã không về thì thôi, lại còn mắng bạn:

     – Anh ngu lắm. Thức ăn đầy rẫy thế này tội gì mà hì hục cho mệt xác. Anh xem tôi có chết đâu. Thôi từ nay anh mặc tôi. Ai lo phận nấy.

     Kiến buồn bã ra về.

      Ít lâu sau, lá rừng dần dần ngả màu vàng, chỉ hơi có gió nhẹ là thi nhau rụng tới tấp. Trời trở rét. Mưa tầm tã suốt ngày, gió bấc thổi từng cơn. Rét thấu xương. Ve Sầu không có chỗ trú, ướt như chuột lột, run như cầy sấy. Ve Sầu ngượng quá, không dám lại nhà Kiến nên lần mò đến nhà Ong xin ăn.

     Nó vừa lò dò đến cửa thì Ong tưởng ve vào ăn cướp vội xông ra đốt. Ve Sầu đau quá, vừa chạy, vừa kêu khóc ầm ĩ. Bị Ong đốt nên mắt Ve Sầu lồi ra, mũi sưng vù lên và vì quá đói bụng nên bụng ve tuy to nhưng rỗng tuếch.

-----------------------------------------------------------------------------------

Câu hỏi:

1. Tóm tắt câu chuyện trên.

2. Nêu những đặc điểm, tính cách của Kiến và nêu dẫn chứng.

------------------------------------------------------------------------------------

Giúp mình với à, trước 8h smai là đc ạ!!!!

Lời giải 1 :

Đáp án:

 

Giải thích các bước giải:

 1. Tóm tắt:

Ngày xưa, Ve Sầu và Kiến là đôi bạn rất thân, cả hai cùng ăn, cùng ở trên cành cây khô. Trông một đêm gió bão rất lớn, cây cối bị nghiêng ngả, cành cây gãy đổ khiến Ve Sầu và Kiến phải cố sống chết bám chặt lấy rễ cây mới thoát khỏi dòng nước. Khi trận bão qua đi, Kiến nhận ra rằng mình cần phải làm nhà để tránh mưa bão nên bèn bàn với Ve Sầu nhưng lại cho rằng không cần thiết. Nhưng lo gió bão nên Kiến vẫn tìm một gốc cây để làm nhà. Ve Sầu chẳng những không giúp bạn mà còn chế nhạo nhưng vẫn không nản, Kiến hì hục làm hết ngày này qua ngày khác và sau một tháng ngôi nhà đã hoàn thành. Kiến rủ bạn đến ở chung, ban đầu Ve Sầu còn ngại nhưng về sau vẫn ở cùng bạn. Nhà đã có, Kiến lại lo thức ăn mùa giá rét nên muốn tích trữ thức ăn, Ve Sầu vẫn như cũ mà nói không cần. Kiến bực mình mặc Ve Sầu cứ ở nhà ca hát còn mình đi kiếm thức ăn. Chẳng bao lâu thì thức ăn đã đầy tổ. Nhưng Ve Sầu lại ham chơi, chế nhạo bạn ngu ngốc nên quyết định ai lo phận nấy. Kiến buồn bã ra về. Khi mùa đông dần đến, gió bấc thổi từng cơn buốt giá, lá cây ngả vàng, rụng hết. Vừa đói vừa lạnh nhưng Ve Sầu ngượng không dám về lại nhà Kiến đành đến nhà Ong xin ăn. Nhưng tưởng là ăn cướp nên mới dò đến cửa Ong đã bay ra đối. Ve Sầu đau quá, vừa chạy, vừa kêu khóc ầm ĩ.

$\\$

$2.$ Những đặc điểm tính các của Kiến:

-Là người biết tính toán, lo xa:

+ Sau trận bão nghĩ đến việc phải làm nhà: Kiến bỗng nảy ra một ý nghĩ: Phải làm tổ để tránh mưa gió

+ Lo cho mùa đông giá rét khó kiếm thức ăn nên phải dự trữ thức ăn từ sớm:Kiến thường lo lắng đến mùa đông tháng giá, thức ăn khó kiếm, nên bàn với Ve Sầu: Chúng ta đã có nhà ở rồi, nhưng chúng ta còn phải kiếm thức ăn để dành, khi mưa rét khỏi phải nhịn đói.

- Là một người rất chăm chỉ:

+ Dù bị bạn chế nhạo nhưng vãn hì hục dựng nhà: Mặc cho bạn chế giễu, Kiến cứ hì hục ngày này sang ngày khác và một tháng sau thì ngôi nhà xinh xắn đã hoàn thành

+ Chăm chỉ kiếm thức ăn dự trữ:Chẳng bao lâu, nhà Kiến đầy ăm ắp thức ăn dùng trong cả mùa đông chưa chắc đã hết.

- Là một người bao dung tha thứ, là người bạn tử tế: Luôn bỏ qua mọi sự vô lí, quá đáng của Ve Sầu, luôn lo lắng cho Ve Sầu

+ Chơi rất thân với Ve Sầu: Ngày xưa, Kiến và Ve Sầu là đôi bạn rất thân. Chúng cùng ở với nhau trên một cành cây khô. Thời ấy, thức ăn trên mặt đất còn thừa thãi nên ngày ngày chúng ăn xong lại rong chơi, tối lại cùng nhau ngủ trên cành cây.

+ Dù bạn chế nhạo mình xây nhà là vô nghĩa nhưng thương bạn không chỗ ở nên rủ bạn về ở cùng:Nó nghĩ thương Ve Sầu, ngày nắng đêm sương, nên tha thiết mời Ve Sầu về cùng ở

+ Dù khi ở cùng Ve Sầu chẳng chịu làm gì nhưng Kiến vẫn không hề than trách:     Ve ở cùng Kiến, Ve Sầu chẳng chịu làm gì. Đến bữa thì đi kiếm ăn, ăn xong lại nằm hát nghêu ngao, mặc cho Kiến một mình hì hục quét dọn, xếp đặt nhà cửa cho ngăn nắp.

+ Lo lắng cho bạn:    Một hôm, trời tối đã lâu, Kiến nóng lòng chờ bạn mà không thấy bạn về. Sáng sớm hôm sau, Kiến đi tìm Ve Sầu

Lời giải 2 :

$#Arii$

`1.` Tóm tắt :

`⇒` Câu chuyện kể về mối quan hệ thân thiết giữa đôi bạn thân Kiến và Ve Sầu. Mặc cho bị đẩy vào những tình thế cấp bách, bị động nhưng tình cảm bạn bè thiêng liêng ấy vẫn vượt lên trên tất cả, vượt lên mọi khó khăn và trở thành nguồn động lực vững chắc nhất cho cả hai. Nhưng có lẽ, người vun vén thứ tình bạn cao đẹp ấy lại chỉ có Kiến. Khi môi trường sống của chúng bị đe dọa bởi cơn mưa bão, Kiến đã không do dự mà quyết tâm xây dựng một tổ ấm để bảo vệ được cho cả hai. Trái ngược hoàn toàn với Kiến, Ve Sầu chỉ biết đến sự thoải mái và không chịu gánh vác trách nhiệm. Cũng vì sự lười biếng mà thiếu trách nhiệm, khi mùa đông tới, Ve Sầu đã không có gì để ăn và đã dẫn đến nhiều những rắc rối. Còn Kiến, nhờ sự nỗ lực và làm việc chăm chỉ, cậu đã có đủ thức ăn dự trữ cho cả mùa đông. 

`2.` Nhân vật Kiến :

`-` Đặc điểm, tính cách :

`@` Là một người có nghị lực kiên cường và sự quyết tâm mạnh mẽ.

`@` Là một người biết tính toán, lo xa.

`@` Là một người hết mực cần cù, chịu thương chịu khó trước những khó khăn, sự khắc nghiệt của môi trường lao động.

`@` Là một người có trách nhiệm và vô cùng chu đáo.

`-` Dẫn chứng :

 `@` Khi cây bị đổ văng và mưa bão kéo đến, Kiến không do dự mà cùng Ve Sầu cố gắng bám chặt vào rễ cây để tránh bị cuốn đi bởi nước mưa.

`@` Cậu đã biết dự trữ thức ăn cho mùa đông, biết làm việc nỗ lực để xây tổ ấm tránh bão.

`@` Kiến đã làm việc vất vả để xây dựng tổ. Mặc dù công việc làm tổ rất mệt mỏi và tốn sức, nhưng cậu vẫn không bỏ cuộc và luôn dốc hết sức mình để hoàn thành nó.

`@` Kiến không chỉ nghĩ cho bản thân mà còn quan tâm đến sự an toàn và sự sống còn của Ve Sầu. Cậu đã lo lắng và cảnh báo cho bạn biết về những nguy cơ trước mùa đông sắp tới.

Bạn có biết?

Ngữ văn là môn khoa học nghiên cứu ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại. Đây là môn học giúp chúng ta hiểu biết sâu sắc hơn về ngôn ngữ, văn hóa và tư tưởng. Việc đọc và viết trong môn Ngữ văn không chỉ là kỹ năng, mà còn là nghệ thuật. Hãy để ngôn từ của bạn bay cao và khám phá thế giới văn chương!

Nguồn :

TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự lớp 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một chuỗi quay mới lại đến và chúng ta vẫn bước tiếp trên con đường học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính, hãy luôn kiên trì và không ngừng cố gắng!

Nguồn :

sưu tập

Copyright © 2024 Giai BT SGK