Trang chủ Tiếng Việt Lớp 5 Đọc văn bản sau thực hiện các yêu cầu:                                                     Mẹ                                   Con về thăm mẹ chiều mưa,      
Câu hỏi :

Đọc văn bản sau thực hiện các yêu cầu:

                                                    Mẹ

                                  Con về thăm mẹ chiều mưa,

                                Mới hay nhà dột gió lùa bốn bên.

                                  Giọt mưa sợi thẳng, sợi xiên.

                               Cứ nhằm vào mẹ những đêm trắng trời.

                                  Con đi đánh giặc một đời,

                               Mà không che nổi một nơi mẹ nằm.

                                                                          (Tô Hoàn)

Câu 1: Các hình ảnh "nhà dột", "gió lùa bốn bên", "những đêm trắng trời" diễn tả điều gì?
Câu 2: Hai câu cuối thể hiện nỗi niềm gì của người con?

Câu 3: Bài thơ muốn gửi đến người đọc thông điệp gì?

Câu 5: Tâm sự của bức tường mới xây trong trường bị các bạn học sinh vẽ bậy và phá hỏng.

Lời giải 1 :

Câu 1 : 

- Các hình ảnh : 

+ Nhà dột 

+ Gió lùa bốn bên 

+ Những đêm trắng trời 

⇒ Những hình ảnh này diễn tả một thời gian khó , nghèo đói của người mẹ chiễn sĩ đã trải qua trong thời kì kháng chiến chống ngoại xâm . Sự nghèo khổ , thiếu thốn về vật chất và tình cảm từ gia đình trong một quãng thời gian dài mà người mẹ vẫn cố chịu đựng , âm thầm mong con đánh giặc cứu nước , trả lại bình yên cho non nước cửa nhà . 

Câu 2 : 

+ Hai câu thơ cuối " Con đi đánh giặc một đời //  Mà không che nổi một nơi mẹ nằm. '' 

⇒ Sự tự trách bản thân của những người lính khi đi đánh giặc . Anh đánh giặc một đời , bảo vệ chính nghĩa một đời , vì non sông đất nước một đời nhưng lại quên đi người đã cho mình cuộc sống này . Đó là sự tự trách đến đau lòng của người lính khi chưa kịp đền đáp công ơn của mẹ mà đã phải ra sa trường kháng chiến , cho tới lúc anh trở về trong niềm vui hân hoan và hào hùng của dân tộc thì người mà anh yêu quý nhất đã không còn nữa . 

Câu 3 : 

⇒ Bài thơ muốn gửi đến người đọc thông điệp sau : 

+ Biết ơn những người lính , chiến sĩ đã hi sinh để giành lấy độc lập cho đất nước ngày nay . Biết ơn những người lính đã dành cả một đời vì Tổ Quốc mà chiến đấu không ngừng nghỉ . Biết ơn Hồ Chủ Tịch vĩ đại trong cuộc đời của chúng ta . Họ là những người đem đến sự bình yên hạnh phúc đến nhường nào , chúng ta phải sống và làm cho đất nước giàu mạnh hơn để học có thể nhìn thấy chúng ta đã làm rất tốt , những gì học đã hi sinh là xứng đáng . 

+ Phải có lòng hiếu thảo với ông , bà  , bố , mẹ , .......... Đấng sinh thành là những người đã đưa chúng ta đến với cuộc đời , nuôi dưỡng , bao bọc và che chở cho ta  bằng tất cả tình yêu thương . Vì vậy , hiếu thảo không chỉ là trách nhiệm mà còn là nghĩa vụ của mỗi người con , người cháu trong gia đình . Lòng hiếu thảo từ xưa đến nay vẫn luôn là đạo lí tốt đẹp được truyền từ đời này sangd dời khác , chúng ta cần biết giữ gìn và phát huy thật tốt truyền thống đạo lí đó . 

Câu 5 : 

        Một ngày nọ , em được phân công đi trực nhật . Em đi từ sáng sơm đến trường để cho kịp thời gian . Bỗng em đang quét hành lang thì nghe thấy tiếng khóc . Hóa ra , tiếng khóc ấy phát ra từ bức tường trắng kia . Em khẽ khàng đến bên hỏi bức tường : 

- Này cậu , cậu làm sao mà cậu khóc thế ? 

- Tôi .... tôi bị các bạn học sinh trong trường vẽ bậy hết lên và còn bị phá mất một chút ở mép tường nữa . Huhuhu.....

- Thôi ! Cậu đừng khóc nữa 

- Không làm sao được chứ . Lũ trẻ vô tâm ấy dám chà đạp tôi khiến tôi thành ra nông nỗi này . Sao họ lại tàn nhẫn với tôi như vậy . Tôi đã ở đây để che nắng che mưa gió cho họ mà họ lại coi tôi như tấm thảm chùi chân . 

- Việc đã đến như này rồi , tớ xin thay mặt học xin lỗi cậu . Tớ sẽ đi tìm những cậu học sinh ấy và bắt họ phải lau sạch cho cậu . Được chứ ?

- Được . Nhưng chỉ lần này thôi , phải vậy mới đỡ oan ức lòng tôi . 

 Vậy là em đi tìm 3 bạn học sinh đó và bắt họ phải xin lỗi bức tường . Sau đó họ phải lau chùi thật sạch để trả lỗi cho những gì mình đã làm . Có lẽ , họ cũng đã rút ra bài học và không bao giờ làm như vậy nữa . Qua bài học lần này , em cũng muốn nhắc nhở các bạn rằng đừng quậy phá lung tung hay nghịch ngợm bất kì đồ đạc gì . 

#ht_

 

Lời giải 2 :

$#khoanguyen045$ 

`1.` 

`-` Các hình ảnh "nhà dột", "gió lùa bốn bên", "những đêm trắng trời" diễn tả sự vất vả, nhọc nhằn của người mẹ khi phải sống trong hoàn cảnh nghèo túng, thiếu thốn khi không có con cái bên cạnh để chăm lo, phụng dưỡng. 

`2.` 

`-` Hai câu cuối thể hiện nỗi niềm tự trách, oán than và tội lỗi, bất hiếu khi không thể ở bên cạnh mẹ chăm lo, săn sóc và phụng dưỡng mẹ già khi phải đi đánh giặc. Dù có trinh chiến ở trên chiến trường qua biết bao tháng năm, dầu người con trở nên mạnh mẽ, kiên cường và có thể đuổi được giặc ngoài xâm ra khỏi đất nước nhưng vẫn không thể che chở được cho người mẹ của mình. Anh đã thành công bảo vệ được đất nước, dẹp sạch bóng giặc ở non sông nước nhà nhưng rồi lại để người anh yêu quý nhất ra đi khi chưa thể báo hiếu được điều gì cho mẹ. 

`3.` 

`-` Bài thơ muốn gửi đến người đọc thông điệp: 

`+` Hãy bảo vệ, chở che và chăm sóc, phụng dưỡng, báo hiệu cho người phụ nữ quan trọng nhất cuộc đời mình khi còn có thể. Người phụ nữ tháo vát, tần tảo, nguyện hi sinh cả cuộc đời để vun vén hạnh phúc cho gia đình ấy đã phải chịu rất nhiều mất mát, mất đi tuổi thanh xuân tươi trẻ và khoảng thời gian đẹp đẽ nhất cuộc đời của mình. Không những vậy, mà mẹ còn phải mang nặng đẻ đau, thức khuya dậy sớm chăm lo cho các con, hi sinh hết thảy những gì mình có thể con cái được hạnh phúc, vậy nên hãy biết ơn họ và phụng dưỡng họ thật tốt khi còn có thể .

`+` Luôn luôn biết ơn những người anh hùng đã dũng cảm quên mình khi dám đối mặt với quân thù, đạp chúng xuống đất đen, mạnh mẽ cầm vũ khí bước ra chiến trường để đánh đuổi giặc ra khỏi Tổ quốc. Khi đã quyết tâm bảo vệ đất nước, đồng nghĩa với việc những người chiến sĩ ấy cũng đã cố gắng kìm nén nỗi nhớ người thân, hậu phương ở nơi quê nhà để chuẩn bị cho một cuộc chiến quyết liệt, gay cấn. 

`5.`

Hôm ấy, khi đang nô đùa vui vẻ cùng bạn bè ở phía sau toà nhà mới xây, tôi vô tình thấy một khóm hoa rất đẹp ở cạnh góc tường, nhưng chúng hình như đã bị ai đó giẫm đạp lên không thương tiếc. Khi tôi cùng đám bạn lại gần khóm hoa ấy, bỗng nghe tiếng khóc thút thít, nấc lên từng hồi. Tưởng đó là tiếng khóc của khóm hoa nhưng nghe kĩ lại thì không phải. Bỗng, một người bạn của tôi reo lên: 

`-` Ôi! Thư ơi! Lại đây nhìn này! Hình như bức tường này đang khóc thì phải! Tớ nghe thấy tiếng khóc phát ra từ đây! `-` Nó nói với một giọng vô cùng ngạc nhiên và phấn khởi, hào hứng. 

`-` Vậy hả? Đợi tớ chút, tớ tới liền! `-` Tôi đáp lại. 

Sau khi đã lại gần kiểm tra, bức tường vẫn cứ khóc mãi, một lúc sau tôi mới mở lời: 

`-` Chị tường ơi, sao chị lại tủi thân ngồi khóc ở đây một mình thế ạ? Chị có chuyện gì buồn hay không giải quyết được ạ? Chị cứ tâm sự với em đi, em hứa sẽ không kể cho ai khác đâu! Nếu có chuyện có giải quyết thì nếu được, em sẽ cố gắng giúp đỡ hết mình ạ! 

Bức tường sau đó mới im lặng, lấy lại bình tĩnh rồi dần dần kể cho tôi nghe chuyện chị ấy gặp phải: 

`-` Thực ra... không phải có chuyện gì chị không giải quyết được, chị chỉ là đang gặp chuyện buồn thôi! Em thấy không? Chị mới vừa được xây nên cách đây hai tuần thôi, vậy mà các bạn học sinh nỡ lòng nào... `-` Chưa nói hết câu, bức tường lại khóc nấc lên từng hồi. 

`-` Các bạn học sinh làm gì chị vậy ạ? Em thấy gần đây có mấy bé học sinh trường ta lén vào toà nhà này để làm việc gì đó, nhưng em cũng chẳng quan tâm mấy chị ạ! Em thấy các bạn ấy có cầm thêm bút màu hình như để đi vẽ hay sao ấy? `-` Nói rồi, tôi bỗng chợt nhận ra rồi nhìn kĩ lại vào chị tường. 

Bức tường không còn trắng tinh như cũ nữa, mà thay vào đó là những vết vẽ nguệch, đen ngòm cùng những màu sắc khác tạo nên một bức tranh vô cùng xấu xí, ghê rợn. 

`-` Đấy, em thấy rồi chứ? Mấy bạn nhỏ kia chỉ mới tới đây có `2` ngày thôi nhưng đã khiến chị thành bộ dạng thế này rồi...! Chỉ mới tuần trước, chị vẫn còn xinh đẹp khi khoác lên mình chiếc váy trắng ngần, không chút tì vết vậy mà giờ đây, mấy bạn học sinh kia nỡ lòng nào phá hoại chiếc váy trắng tinh khôi yêu thích của chị! `-` Bức tường nói với vẻ giận dữ. 

Tôi liền đáp lại chị: 

`-` Chị yên tâm ạ! Em sẽ trình báo việc này lên nhà trường, các thầy cô sẽ có cách giải quyết và chắc chắn, chị sẽ lại thật xinh đẹp trong chiếc đầm dạ hội màu trắng một lần nữa xuất hiện thôi! Giờ cũng sắp tới giờ vào học rồi, em cũng phải vào lớp đây! Tạm biệt chị ạ! `-` Nói rồi, tôi vẫy tay chào chị rồi vội chạy đi. 

Bức tường vẫn gọi với lại từ phía sau: 

`-` Chị cảm ơn em nhiều nhé...! 

Bạn có biết?

Tiếng Việt là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc. Hãy yêu quý và bảo vệ ngôn ngữ của chúng ta, đồng thời học hỏi và sử dụng nó một cách hiệu quả!

Nguồn :

Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Tâm sự lớp 5

Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều và chúng ta sắp phải xa trường lớp, thầy cô, bạn bè thân quen. Đây là năm mà chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng hãy tin rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Hãy tự tin và luôn cố gắng hết mình!

Nguồn :

sưu tập

Copyright © 2024 Giai BT SGK