Trang chủ Tiếng Việt Lớp 5 Câu 2. Ca dao có câu: Ngó lên nuộc lạt mái nhà Bao nhiêu nuộc lạt nhớ ông bà bấy...
Câu hỏi :

Câu 2.

Ca dao có câu:

Ngó lên nuộc lạt mái nhà

Bao nhiêu nuộc lạt nhớ ông bà bấy nhiêu.

Từ những lời ca dao trên, em hãy kể câu chuyện xúc động về người ông/bà mà em yêu quý.

Lời giải 1 :

Ông bà là những thành viên không thể thiếu trong gia đình của mỗi người. Và gia đình của em cũng như vậy.

Trong gia đình em người em yêu quý nhất chính là ông ngoại của em. Cuộc đời của ông khi kể lại cho chúng em là phận con cháu có rất nhiều thăng trầm. Năm nay ông đã 97 tuổi, ông lớn lên trong hoàn cảnh nước nhà bị thực dân Pháp xâm chiếm. Và ông phải làm phá điền cho nhà địa và ông phải làm tá điền cho nhà địa chủ. Đến khi có các cuộc kháng chiến ông tham gia vào quân giải phóng Việt Nam rồi nhiều lần bị thương cùng với sự gan dạ và dũng cảm ông có nhiều quân hàm. Đất nước hòa bình ông được nhà nước cử về Bình Dương công tác với chức vị phó giám đốc Bộ Công thương. Đến tuổi về hưu ông nghỉ hưu và lúc này ông mới thật sự có những ngày tháng an nhàn bên gia đình con cháu. Ông thường dạy với con cháu chúng em rằng lao động là vinh quang học là con đường nhanh nhất dẫn đến thành công là chìa khóa của tri thức. Học thì phải đi chơi với hành lao động là một yếu tố quan trọng để nhận ra con người đó có siêng năng hay không. Với những bài học và kinh nghiệm ông dạy chúng em luôn được ông giáo dục rất tốt và học được tâm ở nhiều điều. Đồng thời ông cũng thường nhắc chúng em phải tập thể dục vào buổi sáng dậy đúng giờ sống là phải có kỷ luật có tinh thần đoàn kết phần thân ái. Những điều ông dạy với chúng em luôn là những bài học quý giá mang đến giá trị sâu sắc cho chúng em. Đã rất nhiều năm ông không trở lại quê hương nữa vì khi tham gia quân giải phóng ông đã vào bộ phận lính đặc chủng. Với yếu tố của công việc ông thay tên đổi họ và về sau quê hương. Tuy nhiên ông không bao giờ quên và cội nguồn của mình. Ông em vốn là người Hoa nhưng từ nhỏ ông đã sống cùng với cộng đồng dân tộc Kinh. Cũng vì thế mà ông biết nói ngôn ngữ tiếng Việt của dân tộc Kinh và cả tiếng Hoa. Dù đã cao tuổi nhưng ông vẫn giữ thói quen dậy sớm tập thể dục. Cứ đến giờ là ông lại ngồi rèn chữ sau đó là uống thuốc theo đơn thuốc. Trong vườn nhà ông trồng cây nuôi cá rất nhiều vì thế sau khi uống thuốc ông sẽ bắt đầu tưới cây rồi chợ cá ăn công việc cứ như thế đều đặn hơn ngày. Mỗi lần con cháu về chơi trong ngày giỗ Tết hay phụ giúp trong các đám giỗ ông vẫn thường dạy chúng Em phải cẩn thận coi chừng té ngã vì cầu thang ở nhà rất cao. Ông vẫn luôn cẩn thận và yêu quý con cháu ông sống có nề nếp có kỷ luật và rất tình cảm. Đôi khi phản sai lầm ông sẽ chỉ nhắc nhở chứ không hề la mắng chúng em quá nặng nề đương nhiên sẽ có một đôi khi khi lỗi lầm quá lớn ông sẽ phạt nhưng đều là vì muốn tốt cho chúng em. Cuộc đời của ông đã trải qua nhiều Thăng trầm biến đổi giờ đây ông có được cuộc sống an nhiên em là con cháu chỉ mong em sẽ mãi luôn bình an vui vẻ hạnh phúc sống quãng đời còn lại.

Ông chính là người thân mà em yêu quý nhất trong gia đình bởi vì ông luôn nghĩ cho con cháu và luôn muốn những điều tốt nhất cho con cháu. Ông cũng là một tấm gương tốt cho lao động học tập và sự siêng năng nỗ lực. Em hứa sẽ luôn học thật giỏi để ông vui lòng đồng thời cũng sẽ noi theo tấm gương của ông để cho ông tự hào.

Lời giải 2 :

                                                             Bài làm 

         Bà ngoại là người tôi yêu mến và kính trọng nhất trong gia đình . Tuổi thơ tôi là những năm tháng gắn bó cùng bà trong những ngày hè oi bức , được cùng bà chia sẻ chuyện vui , chuyện buồn.

         Tôi  nhớ những ngày đau ốm bố mẹ đi làm ăn xa , chính bà là người chăm lo cho tôi hết phần . Bà tôi hiền lắm ! từ ngày bé đến giờ tôi chưa thấy bà quát mắng hay chửi rủa ai 1 tiếng . Bà cũng là 1 người có tấm lòng bao dung , nhân hậu . Hễ thấy ai cần giúp đỡ , bà luôn mở rộng vòng tay mà không bận tâm có được đền ơn hay báo đáp . Tôi vẫn nhớ 1 lần năm tôi mới 5 tuổi , không nghe lời bà chơi đá bóng trong nhà , không may làm vỡ mất cái bình hoa yêu thích nhất của ông . Tôi đứng đó , chân tay run lẩy bẩy sợ bà mắng . Nhưng bà lại không mắng tôi mà chỉ lặng lẽ ngồi xuống dọn dẹp những mảnh thủy tinh vỡ , lúc đó tôi thấy nỗi buồn hằn trên những nếp nhăn trên khuôn mặt hiền từ của bà ngoại tôi . Lúc đó , tôi thấy thương bà tôi lắm ! tôi thấy giận bản thân và tự nhủ sẽ có gắng chăm ngoan để bù lại lỗi lầm ngày hôm đó.

          Giờ đây tuy bà tôi đã không còn nhưng bà vẫn luôn ở trong lòng tôi và các thành viên trong gia đình

Bạn có biết?

Tiếng Việt là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc. Hãy yêu quý và bảo vệ ngôn ngữ của chúng ta, đồng thời học hỏi và sử dụng nó một cách hiệu quả!

Nguồn :

Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Tâm sự lớp 5

Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều và chúng ta sắp phải xa trường lớp, thầy cô, bạn bè thân quen. Đây là năm mà chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng hãy tin rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Hãy tự tin và luôn cố gắng hết mình!

Nguồn :

sưu tập

Copyright © 2024 Giai BT SGK