Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 viết một bài văn biểu cảm về một thầy cô cùng lời dạy em xúc động nhất KHÔNG CHÉP MẠNG...
Câu hỏi :

viết một bài văn biểu cảm về một thầy cô cùng lời dạy em xúc động nhất KHÔNG CHÉP MẠNG vote 5 sao+ctrlhn

Lời giải 1 :

Trả lời + giải thích:

Mỗi năm, khi sắp đến ngày 20-11 lòng tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả, những mong nhớ, nuối tiếc về thời đi học đã qua, những kỉ niệm về thầy cô và trường lớp. Ngày 20-11 là ngày ân tình, thầy cô giáo đón nhận tình cảm của toàn xã hội. Tình cảm chân thành của học trò làm tôi thật sự xúc động, đặc biệt là những học trò cũ. Tôi thấy ấm lòng hơn khi nhìn những ánh mắt trong sáng, những câu nói, nụ cười thân thương, sự quan tâm thăm hỏi của các em làm tôi quên đi bao mệt mỏi của bộn bề công việc.

Nhớ lại thuở còn đi học

Từ khi là những cô bé, cậu bé còn bỡ ngỡ đến trường tới khi trưởng thành đâu đâu ta cũng thấy có bóng dáng của thầy cô. Thầy cô uốn nắn ta từng bước đi, từng nét chữ đầu đời, đến những trang văn, những dòng thơ đầy xúc cảm.

Trên bục giảng với giọng nói ấm áp, trầm bổng, thầy cô mang đến cho ta những điều lý thú của cuộc sống, dạy cho ta về đạo lý làm người, về lòng yêu thương, lòng bao dung, Thầy cô hun đúc cho ta lòng vị tha, đức hy sinh.

Người ta nói Nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò, làm sao tránh khỏi sự nghịch ngợm của lũ thứ ba ấy. Những lúc đó thầy cô khẽ chau mày, nét mặt khẽ nghiêm nghị. Nhưng với lòng vị tha và đức hy sinh thầy cô đã biến buổi trừng phạt thành những buổi dạy dỗ với những lời dạy đầy thuyết phục. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường là vậy! Đến khi ra trường thầy cô vẫn âm thầm, lặng lẽ dõi theo từng bước đi của từng học sinh. Thầy sẵn sàng giúp đỡ khi chúng cần. Trên bước đường đời có đứa theo đuổi sự nghiệp công danh, cũng có đứa rẽ sang hướng khác vì kế mưu sinh, có ai biết rằng thầy cô vẫn luôn dõi mắt theo ta! Thầy cô hạnh phúc khi thấy ta vinh hiển và quặn lòng xót xa khi ta gặp trắc trở khó khăn.

Thời gian vẫn cứ trôi đi như những cỗ xe vô hình lăn bánh, thầy cô vẫn lặng lẽ là người lái đò, chở hết lớp học sinh này tới lớp học sinh khác đến bến bờ tương lai. Mấy ai qua sông còn trở lại thăm con đò xưa? Một sự thật nghiệt ngã! Nhưng những người lái đò ấy vẫn kiên trì làm công việc thầm lặng của mình. Ôi! Cao quý thay người thầy, người cô! Thật vĩ đại biết bao! Rồi mai đây những đàn chim bé nhỏ ngày nào sẽ tung đôi cánh trên bầu trời tri thức với hành trang trên vai là những kiến thức quý báu và những lời dạy bảo của thầy cô. Những lời dạy bảo ấy mãi theo ta cùng năm tháng, khi khó khăn nó mãi là điểm tựa để ta dựa vào và cố gắng sống tốt.

Thầy cô ơi! Tiếng gọi thân thương ta mang trong tim suốt cuộc đời. Dẫu có đi hết chiều dài của cuộc sống, vẫn chưa đi hết lời thầy cô chỉ dạy; dẫu có bước lên muôn đỉnh vinh quang ta vẫn biết rằng, người nâng bước cho ta trên từng bậc thang là đôi tay không bao giờ mệt mỏi của các thầy, các cô.

Đến bây giờ khi đã đứng trên bục giảng, với bao thế hệ học trò lần lượt trưởng thành song hình bóng kính yêu của thầy cô mãi mãi ở bên như nhắc nhở động viên tôi trong suốt cuộc đời, và cũng chính thầy cô đã luôn là tấm gương mẫu mực để tôi soi trong suốt những năm tháng làm cô giáo của mình.

Xin cảm ơn những thầy cô đã dìu dắt tôi từ những ngày đầu tiên đến trường cho đến khi trưởng thành. Những yêu thương, trân trọng là tất cả những gì tôi muốn gởi đến những người cô người thầy đã dạy dỗ tôi nên người. Chúc các thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc để mãi mãi vun đắp cho sự nghiệp trồng người.

Chúc em học tốt

Xin ctlhn nhe

#tina

Lời giải 2 :

Thầy cô chính là người cha, người mẹ thứ hai của chúng ta. Thành công trên bước đường đời của mỗi người chắc hẳn cũng in dấu ấn của thầy cô giáo. Người xưa đã có câu: "Không thầy đố mày làm nên" để nhắc nhở mỗi người phải biết ghi nhớ đến công ơn của thầy cô. Chính vì vậy, dù đã lớn khôn nhưng em vẫn nhớ mãi về cô giáo tiểu học của mình, một người mà em vô cùng yêu mến và kính trọng.

Cô giáo của em tên là Hoa. Cô đã chủ nhiệm lớp em suốt những năm tháng học cấp 1. Được đồng hành cùng với cô từ những ngày mới chập chững bước vào trường cho đến khi dự lễ tốt nghiệp cấp 1 nên chắc hẳn không chỉ em mà các bạn cùng lớp cũng đều yêu quý cô giáo.

Cô Hoa có vóc người nhỏ nhắn, mảnh mai. Mái tóc đen dài ngang lưng vẫn được cô buộc gọn gàng mỗi khi lên lớp. Cô người gốc miền Trung nên giọng nói hơi nặng, ban đầu nghe chưa quen nhưng càng nghe nhiều chúng em lại càng yêu mến chất giọng miền Trung của cô.

Cô Hoa hiền và rất yêu thương học sinh. Chính sự từ tốn ân cần của cô đã giúp chúng em có những kỉ niệm đẹp về tình cô trò trong những năm tháng tiểu học. Cô rất hay giúp đỡ các bạn có hoàn cảnh khó khăn trong lớp, cô thường tổ chức những buổi dạy học miễn phí để chúng em có thể tham gia cùng nhau. Nhờ đó mà em đã tiến bộ rất nhiều trong công việc học tập.

Giờ đây đã xa mái trường tiểu học thân thương nhưng hình bóng cô Hoa vẫn luôn đọng lại trong tâm trí em với những tình cảm chân thành tốt đẹp nhất.

Bạn có biết?

Ngữ văn là môn khoa học nghiên cứu ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại. Đây là môn học giúp chúng ta hiểu biết sâu sắc hơn về ngôn ngữ, văn hóa và tư tưởng. Việc đọc và viết trong môn Ngữ văn không chỉ là kỹ năng, mà còn là nghệ thuật. Hãy để ngôn từ của bạn bay cao và khám phá thế giới văn chương!

Nguồn :

TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự lớp 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một chuỗi quay mới lại đến và chúng ta vẫn bước tiếp trên con đường học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính, hãy luôn kiên trì và không ngừng cố gắng!

Nguồn :

sưu tập

Copyright © 2024 Giai BT SGK