Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 III. NÓI VÀ NGHE . Kể lại chuyến đi thú vị của em câu hỏi 7080489
Câu hỏi :

III. NÓI VÀ NGHE .

Kể lại chuyến đi thú vị của em

Lời giải 1 :

Vào đầu năm, em đã được bố mẹ cho đi chơi một chuyến tới vùng đất Mèo Vạc, Hà Giang. Chuyến đi thú vị đã diễn ra vô cùng tốt đẹp và nhờ chuyến đi tâm hồn em trở nên phong phú hơn rất nhiều. Dù chỉ trong vài ngày ngắn ngủi nhưng em đã được đi nhiều điểm tham quan, tận hưởng không khí trong lành mát mẻ và được trực tiếp trải nghiệm cuộc sống ở đây. Gia đình em đi xe khách giường nằm nên chỉ sau một đêm ngủ say là đã lên đến Hà Giang. Sau khi thu dọn đồ đạc vào khách sạn, gia đình em bắt đầu hành trình tham quan thị trấn Mèo Vạc của mình. Thị trấn Mèo Vạc là một cao nguyên núi đá có khung cảnh thiên nhiên độc đáo, hùng vĩ với những dãy núi đá có hình dạng như tai mèo. Đặc biệt nhất có lẽ là cung đường đèo Mã Pì Lèng với những khúc cua hình chữ U vô cùng ngoằn ngoèo. Ngoài ra, em còn vô cùng thích thú với lễ hội giàu bản sắc văn hóa dân tộc của người dân địa phương. Em cùng bố mẹ hòa vào những điệu nhảy múa truyền thống tưng bừng của người Lô Lô, người Mông và cùng họ hát các làn điệu dân ca tươi vui. Ngày hôm sau, em cùng bố mẹ đi chơi thuyền trên dòng sông Nho Quế tuyệt đẹp. Dòng sông màu ngọc bích độc đáo tuyệt đẹp, hai bên là những dãy núi hùng vĩ cùng không khi vô cùng trong lành là trải nghiệm không bao giờ em quên được. Cuối cùng, em cùng bố mẹ thăm chợ phiên, và thăm một số bản làng tiêu biểu. Không khí chợ vô cùng tươi vui, đồ ăn thì nóng hổi và thơm ngon, đặc biệt là các món nướng. Người dân vô cùng thân thiện, luôn chào đón khách du lịch bằng nụ cười tươi rói. Kết thúc chuyến đi Mèo Vạc, Hà Giang mà lòng em vẫn còn lâng lâng, rộn ràng. Em sẽ nhớ mãi vùng đất và chuyến đi này vì khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp bậc nhất, con người thân thiện ôn hòa và không khí tươi vui. 

Lời giải 2 :

Tuổi thơ là quãng thời gian tươi đẹp nhất của chúng ta. Nơi ấy cất giữ biết bao kỉ niệm buồn vui trong cuộc đời. Tôi đã từng mải miết với trò ô ăn quan, rồi mong chờ ngày hội múa lân đêm rằm trung thu và tôi cũng chẳng thể nào quên được cái lần bị các bạn trong xóm dọa ma, cho đến bây giờ tôi vẫn còn ám ảnh và bị mọi người trêu là nhát gan.

Các bạn trong xóm tôi đã bày ra không biết bao nhiêu trò để nghịch ngợm, nhiều lúc mẹ tôi và các cô hàng xóm cũng đau đầu vì những trò phá phách ấy. Chúng tôi có một quy ước với nhau là đến sinh nhật đứa nào thì cả bọn sẽ tặng cho một món quà sinh nhật. Và năm nay gần đến sinh nhật tôi, cũng thế. Hôm trước, tôi thấy thằng Khánh béo nhìn mình cười mãi, nó bảo: Năm nay bọn tao sẽ cho mày một niềm vui lớn Hiếu ạ. Tôi chỉ cười mà chẳng nói gì với chúng nó, vì tôi có xa lạ gì với cái kịch bản đi chơi, đi ăn rồi tặng quà của các bạn.

Thứ 2 tuần sau là sinh nhật tôi, nên các bạn trong xóm quyết định tổ chức sinh nhật tôi vào chủ nhật trước một ngày để có thể vui chơi thỏa thích. Tối thứ 7, cái Bông nhà đối gọi điện cho tôi bảo tối chủ nhật chúng nó sẽ tổ chức party ở nhà Khánh béo cuối khu, 7 giờ tối tôi nhất định phải có mặt. 7 giờ tôi đứng trước nhà Khánh béo ngôi nhà cuối cùng của dãy tập thể. Tôi không thấy điện trước hiên sáng và trong nhà rèm cửa buông xuống kín mít. Tôi biết là trò của chúng nó rồi, nên cứ điềm tĩnh đi vào nhà như không có gì. Tôi nghĩ bên trong sẽ là một bàn tiệc lộng lẫy, nên cả bọn thích bí mật với mình. Nhưng tôi đã không thể bình tĩnh được sau khi nhìn thấy những gì ở bên trong cánh cửa nhà Khánh béo. Tôi hoảng hốt lao ra khỏi nhà, vừa chạy vừa hét: Mẹ ơi! Cứu con. Ma mẹ ơi.

Khi tôi về nhà, người tôi vẫn còn run, tôi chưa kịp kể câu chuyện gặp ma với mấy bố mẹ tôi và mấy đứa bạn tôi đã ngồi phòng khách cười ngặt nghẽo, tôi biết mình vừa bị dọa ma. Tôi ngạc nhiên lắm, lúc này cái Bông mới kể cho tôi nghe. Sinh nhật tôi là 2 tháng 11 trước ngày Halloween 1 ngày và chúng nó mới bày ra cái trò ấy. Những con mắt ma lập lòe mà tôi nhìn thấy trong nhà Khánh béo là bí ngô được mẹ Khánh khoét rỗng rồi thả nến bên trong. Nghe Bông kể xong, tôi tức chúng nó lắm. Làm sao mà tôi không sợ được chứ, cánh cửa gỗ vừa mở ra kêu cót két rồi bốn, năm cặp mắt đỏ lập lòe nhìn mình, ôi cái cảm giác ấy thật là kinh khủng. Nó làm tôi cứ ám ảnh mãi, chẳng thể nào quên được dịp sinh nhật đặc biệt đến thế.

Sau lần ấy, tôi sợ bí ngô lắm, tôi cứ nghĩ đế mấy con mắt ma trong quả bí. Mấy đứa bạn tôi tôi liền đổi tên cho tôi thành Hiếu bí ngô, cái biệt danh kì dị của tôi trong khu. Mỗi lần trêu tôi các bạn đều rủ tôi ăn chè bí ngô để nhắc lại với tôi vì tôi là đứa sợ ma.

Kỉ niệm vui buồn của tôi thơ tôi cứ đi qua như thế, những người bạn trong khu tập thể nhà tôi vẫn vui vẻ chơi đùa cùng nhau. Sau này, tôi cũng chẳng thể nào quên được mình đã từng có người bạn như vậy, và tên bí ngô sẽ là kí ức không thể phai mờ trong tôi.

Bạn có biết?

Ngữ văn là môn khoa học nghiên cứu ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại. Đây là môn học giúp chúng ta hiểu biết sâu sắc hơn về ngôn ngữ, văn hóa và tư tưởng. Việc đọc và viết trong môn Ngữ văn không chỉ là kỹ năng, mà còn là nghệ thuật. Hãy để ngôn từ của bạn bay cao và khám phá thế giới văn chương!

Nguồn :

TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự lớp 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở, chúng ta được sống lại những kỷ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới. Hãy tận dụng cơ hội này để làm quen và hòa nhập thật tốt!

Nguồn :

sưu tập

Copyright © 2024 Giai BT SGK