Đáp án + Giải thích các bước :
Năm 2022, trường em có tổ chức một buổi quyên góp một quỹ lớn dành cho miền Trung chống bão. Hôm ấy lúc buổi chào cờ, thầy tổng phụ trách thông báo một tin là Trường ta hôm nay phát động phong trào giúp Miền Trung Chống Lũ.
Thầy có thông báo thêm mỗi bạn nếu bạn nào có điều kiện có thể góp nhiều ai ít điều kiện cũng có thể góp ít. Thế là sau hôm ở trường em ai cũng tất bật nôn nao cho phong trào ấy. Cả trường em các bạn học sinh mỗi người đều quyên góp để cùng chung tay có người thì 100 nghìn có người thì 50 nghìn, và có một vị phụ huynh quyên góp tận 10 triệu để cùng hỗ trợ cho phong trào này. Sau khi các thầy cô thống kê và liệt kê danh sách, tổng số tiền là 20 triệu đồng, sau khi liệt kê các lương thực thực phẩm, gồm dầu, đường, gạo mắm muối gia vị ..... Sau khi mua đồ một xe tải lớn chở nào là gạo và các nhu yếu phẩm, sau khi có đồ em và các thầy cô cùng các bạn cho vào túi để làm thành từng túi, sau khi làm hết một ngày đống lương thực nhu yếu phẩm đã vơi đi nhưng vẫn chưa xong, các thầy cô bảo em và các bạn về ngủ nghĩ để ngày mai còn làm tiếp. Sáng hôm sau chúng em đến thì sắp hết đống nhu yếu phẩm đấy. Em cùng thầy cô và các bạn cho vào túi cho hết đống nhu yếu phẩm, rồi một thầy gọi xe để chất hết nhu yếu phẩm lên xe và phát cho các hộ gia đình có hoàng cảnh bị ngập lụt. Em được đại diện trường đi cùng thầy tổng phụ trách để đi cùng thầy đến vùng ngập lụt phát quà cho bà con ở đó. Đi từ 9 giờ sáng gần tối thì đến nơi lúc đó đã là 7 giờ tối em cùng thầy và bác lái xe trú tạm tại một ngôi nhà không bị lụt để mai đi phát quà, tuy là một bữa cơm đạm bạt chỉ có sau với mắm nhưng vẫn đậm tình người. Sáng hôm sau được chủ nhà mời ăn cháo cá kho tuy không ngon như phở hay bún nhưng nó vẫn đong đầy tình mến khách của chủ nhà dành cho em thầy và bác phụ xe. Sau khi đến nhà văn hóa em cùng thầy và các Thanh Niên Xung Phong cùng nhau phát quà cho các hộ gia đình ngập lụt, phát xong ai cũng nhễ nhãi mồ hôi. Về lại nhà của nhà dân đó em được ăn món ăn tuy rất quen nhưng nó lại nó một vị ngon khó tả của con người ở đây. Sáng em sau em cùng thầy về lại trường, trên đường đi em thấy những ngôi nhà bị ngập trong nước những con động vật nổi lềnh bềnh trên mặt nước, nó tạo cho khung cảnh ở đây thêm hoang tàn và rách nát. Khi về đến trường em được đưa về nhà để nghĩ ngơi.
Sáng thứ 2 vào buổi chào cờ thầy đã rất cảm ơn vị phu huynh ấy và tuyên dương em có tinh thần sung phong để đi cùng thầy xuống vũng lũ để phát quà, và thầy cũng rất cảm ơn các giáo viên và toàn thể học sinh vì đã cùng chung tay vì phong trào Miền Trung Chống Lũ các thầy các cô rất vui mừng vì phong trào rất thành công. Và thầy đã nêu tên em và tặng cho em một tấm giấy khen tuyên dương em. Qua trải nghiệm lần này em cảm thấy vui hơn khi em được sống ở vùng cao hơn và em cũng cảm thấy rất buồn vì những hộ dân bị ngập nhà bị thất thu mùa màng và những nhà có nuôi gia súc gia cần bị nước lũ cuốn mất hay nhấn chìm. Nhìn lại em thấy thiên tai thật ghê gớm vì nó đã làm cho nhiều người mất nhà, hay bị thiên tai phá mất của cải tài sản mà hình đã dành dụm.
`Mhieu1712`
Mỗi lần nhìn thấy mái tôn nhà, em lại nhớ về một trải nghiệm cách đây một năm làm cho em nhớ lại và rùng mình vì ớn lạnh. Hồi ấy, lúc đó nhà em chưa xây anh em ở lớp 8, em học lớp 5.Trước hôm sẽ xảy ra sự việc em xem tivi kênh VTV1 thì nghe bảo sẽ có một cơn bão số mười bốn và đúng như vậy.Hôm đó là một ngày cuối tuần khá mát mẻ. Buổi sáng, bầu trời nắng nhè nhẹ có tiếng chim hót "líu lo,líu lo" ,mọi người vẫn làm việc như bình thường. Buổi chiều, trời bắt đầu âm u vì mây đen kéo tới khiến cho từ người đến động vật đều về chỗ ở của mình hoặc động vật chui vào một nơi kín đáo ấm áp để trú ẩn.
Rồi đến buổi tối, trời bắt đầu nổi gió lớn, đất trời phẳng phất mùi mưa cũng không khí lạnh buốt toàn thân, nhà nhà đóng cửa kín mít. Rồi chuyện gì đến thì cũng đến,mưa rơi xuống từng hạt từng hạt rồi thành mưa lớn dày đặc và thành bão. Những hạt mưa như những hòn đá bị ai ném xuống một cách mạnh bạo. Gió thì như muốn cuốn bất cứ ai ra ngoài. Rồi mất điện nhà ai cũng tối om chỉ lấp lánh nhỏ ánh nhỏ của những ngọn nến ấm. Anh và em vẫn đang chơi đùa mà không biết chuyện lớn sắp xảy ra ,mẹ cũng vậy, lúc này mẹ đang nấu chè đỗ đen. Đột nhiên, có một tiếng sét lớn đánh vang trời khiến ai cũng giật mình. Mấy cái máy tôn ở đầu cũng bắt đầu rung lắc và rồi "bụp" ba hàng máy tôn nằm ngang tróc lên, bật ngửa ra đằng sau. Anh em em bắt đầu đồng thanh hét :" Mẹ ơi "rồi chạy xuống chỗ mẹ .Lúc đầu, mẹ chưa hiểu nên mẹ tức giận mắng làm sao:" làm sao mà hét to thế hả?" và rồi hai anh em em nói không ngớt rằng, anh em nói: "Mẹ ơi, mái tôn bật rồi". Em nói với mẹ: "Mái bật dài lắm mẹ ạ!"; mẹ hốt hoảng nói: "Này đừng có trêu mẹ nữa, bão đã làm cho mẹ lo lắng lắm rồi!". Anh em em cùng nói:
- Không tin mẹ lên mà xem ạ!
Anh em vừa đẩy mẹ lên, vừa nói:
- Sợ lắm mẹ ạ!
Em thì đi theo mẹ và anh. Đến đấy, mẹ sợ hãi suýt ngất, rồi mẹ lấy lại bình tĩnh và bảo: "Thôi ba mẹ con mình tránh xa chỗ này ra, nhưng phải dọn đồ cho khỏi bị ướt đã, nhớ cẩn thận các con nhé!". Sau khi để đồ đạc ở chỗ khô ráo thì mẹ em nhắn tin cho bố bảo rằng tạnh mưa hẵng về. Sáng hôm sau, mẹ em nhờ mấy bác hàng xóm sang sửa lại cái mái tôn. Ôi hậu quả thật là đáng sợ. Sau khi mái tôn bật, lá cây, giấy rác từ ngoài đường bay vào bẩn bụi hết chỗ nói. Còn sàn thì ướt và bẩn, còn có cả mấy mảnh kính vỡ nữa. Nó làm cho mẹ em cảm thấy thật tồi tệ. Cả nhà em phải mất hàng giờ để quét dọn đống đổ nát đó.
Còn về em, sau khi dọn xong, em ra ngoài vườn thì thấy hai cái cây gắn bó với em từ lúc sinh ra, đó là cây Sấu và cây Xoài mà bà nội em đã trồng khi còn sống, cây Sấu thì mất tích không dấu vết, còn cây Xoài thì bật gốc. Thấy thế em buồn lắm. Rồi em lại thấy mấy cái tường rào, cửa cổng vỡ hết, và bị đổ xuống như có một cơn lốc xoáy đã cuốn hết mọi thứ của gia đình em. Em đã tưởng như chỉ có gia đình em là mất đi nhiều thứ nhưng em đã lầm. Nhà bà Hải bán thịt bên cạnh nhà em có một cái cửa cuốn trước giờ vẫn cố định, nhưng sau đêm hôm đó cái cửa cuốn nhà Bà đã bay xa cách tận ba căn nhà tính từ nhà bà đến đó. Mấy cái mái tôn thì bật cong còn mái ngói thì vỡ vụn. Em nghĩ những thứ đó đã tồi tệ rồi nhưng khi em đi học em đã thấy một ngôi trường mầm non đổ nát, điều đó thật khủng khiếp đến nỗi những người sống xung quanh họ còn nói rằng, họ nghe thấy những tiếng nổ "đùng đoàng" bên ngôi trường và họ đã cho bác bảo vệ ở nhờ nhà họ trước khi bác về nhà mình.
Em rất thương những người đã mất mát nhiều thứ (trong đó có gia đình em) trong cơn bão. Em mong những người đó sẽ xây dựng lại tài sản vốn có của họ, và em cũng mong bố mẹ em sẽ xây lại một ngôi nhà vững chắc để cho gia đình em sẽ không lo lắng khi bão đến. Em sẽ nhớ mãi trải nghiệm kinh sợ này, vì đây là một trải nghiệm đáng nhớ của em.
Hãy học thuộc bài trước khi ngủ. Các nhà khoa học đã chứng minh đây là phương pháp học rất hiệu quả. Mỗi ngày trước khi ngủ, bạn hãy ôn lại bài đã học một lần sau đó, nhắm mắt lại và đọc nhẩm lại một lần. Điều này sẽ giúp bạn tiếp thu và ghi nhớ tất cả những thông tin một cách lâu nhất. Chúc bạn học tốt!
Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở, chúng ta được sống lại những kỷ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới. Hãy tận dụng cơ hội này để làm quen và hòa nhập thật tốt!
Copyright © 2024 Giai BT SGK