$\text{(Tiếp...)}$
Nô-en qua, Pie tiếp tục công việc của mình. Anh quyết định thưởng cho mình muốn chuyến đi nhỏ như món quà anh dành tặng cho chính mình sau một năm đầy cố gắng. Dạo bước đến công viên, anh vô tình lướt qua, anh vô tình gặp lại người thiếu nữ đêm Nô-en:
- Xem ra chúng ta có duyên. - Pi-e ghé tai người thiếu nữ nói nhỏ.
- Ồ, thật tình cờ. Anh đang đi đâu thế ?
- Tôi đang đến công viên phía trước, liệu tôi có thể đi cùng cô không thiếu nữ xinh đẹp ?
- Được chứ.
Đến công viên, Pi-e cùng thiếu nữ ngồi trên chiếc ghế gỗ nhỏ. Lắng nghe tiếng chim ca của buổi sớm đẹp trời, tiếng nước ào ạt của đài phun nước, ngắm nhìn những chú chim tiu tít lô đùa. Pi-e khẽ nhìn sang người thiếu nữ. Mái tóc nâu màu hạt dẻ, đôi mắt xanh ngọc như những viên đá quý đẹp đẽ. Anh nhìn cô mê mẩn.
- Xin chào ? - Người thiếu nữ khẽ đánh thức ánh mắt của anh.
- Ồ, xin lỗi vì sự thiếu lịch sự này.
- Không sao cả, xin phép tôi về trước vì đã sắp trưa. - Người thiếu nữ vội quay lưng bỏ đi, che dấu sự e thẹn.
Hình bóng người con gái ấy đã vô tình trở thành một " nửa" của trái tim Pi-e. Anh thao thức nhớ về người con gái ấy, hôm sau anh lại vô tình gặp lại cô ở công viên.
- Cô gái à, cho phép tôi được gửi lời yêu đến em.
Lần này, anh đã chẳng còn e ngại nữa. Anh muốn " nửa " trái tim mà anh dấu kín được ghép làm một với trái tim đã từng đau đớn của anh. Cô thiếu nữ cùng Pi-e dạo chơi, họ chẳng muốn nói thêm câu nào nữa đơn giản là vị họ biết họ thuộc về nhau.
$\textit{#nnpa702}$
Khi đến nhà của Gio-An,Pi-e nói
-Chúc mừng Nô-en vui vẻ
Gio-An bất ngờ vì chủ của hàng tới tận nhà,lúc đầu cô bé tưởng rằng mọi chuyện đã bị lộ và chị mình đã trả lại nên nói:
-Em mua tặng chị mà.
Chị của Gio-An đáp lại:
-Ừ chị biết rồi
Sau khi trò chuyện được một lúc thì chị của Gio-An nói với Pi-e là sao ông lại bán rẻ thế
Pi-e đáp lại:
-Một cô bé biết lễ phép và yêu quý như thế sao tôi có thể bán mắt được.
- Nhưng số tiền đó quá ít ông không thấy lỗ sao
-Không,vì đó là chiếc vòng mà tôi yêu quý nhất
-Vì sao?
- Vì chiếc vòng đó dành cho người tôi yêu mà người ấy lại không còn
- Xin lỗi anh
-Không có gì
Rồi mọi người cùng nhau sinh hoạt vui vẻ với nhay tại nhà của Gio-An.
Tiếng Việt là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc. Hãy yêu quý và bảo vệ ngôn ngữ của chúng ta, đồng thời học hỏi và sử dụng nó một cách hiệu quả!
Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều và chúng ta sắp phải xa trường lớp, thầy cô, bạn bè thân quen. Đây là năm mà chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng hãy tin rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Hãy tự tin và luôn cố gắng hết mình!
Copyright © 2024 Giai BT SGK