Mấy hôm nay, căn nhà nhỏ của gia đình em rộng rãi tiếng cười vì cậu về chơi dẫn theo bé Ỉn, con gái cậu hơn 1 tuổi. Bé đang tuổi tập đi tập nói.
Bé Ỉn chỉ mới 13 tháng tuổi, làn da trắng hồng mịn màng như những cánh hoa. Khuôn mặt bé mũm mẻm đôi mắt đen huyền to tròn như hai hòn bi. Đôi môi Ỉn chúm chím nhỏ tựa thon son. Cái miệng nhỏ nhỏ xinh xinh rất hay cười. Đầu bé tròn trên rất xinh với mái tóc mềm mượt được bà nội cột 2 cây dừa ở đỉnh đầu rất dễ thương tay chân bé trắng nõn. Bàn tay nhỏ nhắn rất xinh xắn.
Bé mặc một bộ đồ tôn màu hồng với chiếc kim cài áo có hình cái nơ rất dễ thương. khi ỉn tập đi tập nói mọi người trong gia đình sẽ ngồi lại thành một vòng tròn bé Ỉn ngồi giữa vòng tròn ấy sau đó ông nội sẽ vỗ tay gọi:" ỉn lại đây ông nội ẵm" bé đi nghiêng qua nghiêng lại rồi chân này vấp chân kia khiến bé bị té ngã rồi bé đứng dậy đi một mạch về phía Ông Nội rồi cười toe toét .Mọi người ai cũng vỗ tay trang điểm rất giỏi. Đôi khi Ỉn đi được 5 7 bước rồi mệt rồi mẹ thật to:" Mama". Khi em nói tiếng Ba là rõ nhất còn những từ khác thì chưa rõ ràng .khi đói bụng mẹ nó măm măm nghe rất dễ thương. bé rất thích được em chở trên xe đạp của em. khi muốn được chở để lại chỉ tay vào xe đạp và nói" a a" nhưng đó cậu lại dạy em nói tiếng chế nhưng bé chỉ biết nói tiếng chí làm cả nhà được một trận cười bể bụng. bé Ỉn ngày ngủ hai giấc bé ngủ dậy thì lại chơi búp bê lego chơi chán rồi thì nhõng nhẽo với một để được xem tivi. Em đang xem tivi mà có chương trình quảng cáo thì bé khóc à lên đến khi cậu út tắt quảng cáo thì bé lại cười toe toe. thật đúng là trẻ con. khóc đó rồi cười đó.
Em rất yêu quý và thích nựng bé Ỉn. Ở chơi được 3 ngày cậu lại về Cần Thơ vắng Ỉn ngôi nhà lại vắng tiếng cười, ai ai trong nhà cũng nhớ bé
Khi tôi 10 tuổi thì mẹ tôi sinh bé Bắp, đến nay bé Bắp đã hơn hai tuổi, đang trong tuổi tập nói, tập đi nên bé rất hiếu động.
Em trai tôi tên là Nguyễn Minh Đức, ở nhà mọi người gọi em với tên thân mật là bé Bắp. Bé Bắp có dáng người nhỏ nhắn nhưng rất hiếu động, tay chân lúc nào cũng vung vẩy như đang tập thể dục. Để giúp em tập đi, bố em đã mua cho em một chiếc xe đẩy nhỏ màu xanh. Khi đặt em vào xe, bé Bắp có thể tự đẩy đi khắp nhà. Bây giờ Bắp cũng không thích được bế hay ngồi chơi một chỗ mà thích được bố mẹ dắt đi khắp nơi. Những bước chân của em chưa vững, chưa thể tự bước đi nhưng em đã có thể tự vịn ghế, vịn vào tường để đứng dậy khoảng mấy giây rồi lại ngồi bệt xuống đất.
Cùng với tập đi, bé Bắp còn đang tập nói, em đã nói được tiếng "ba ba" và nhiều tiếng ê a mà không ai hiểu. Bé Bắp rất thích nói chuyện với người lớn, thích nhìn theo khuôn miệng của người lớn để học nói theo.
Nhìn bé Bắp trưởng thành mỗi ngày, tôi và bố mẹ đều cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Những bước đi, những tiếng nói đầu đời của em sẽ là những kỉ niệm khó quên đối với bố mẹ và tôi.
Tiếng Việt là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc. Hãy yêu quý và bảo vệ ngôn ngữ của chúng ta, đồng thời học hỏi và sử dụng nó một cách hiệu quả!
Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều và chúng ta sắp phải xa trường lớp, thầy cô, bạn bè thân quen. Đây là năm mà chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng hãy tin rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Hãy tự tin và luôn cố gắng hết mình!
Copyright © 2024 Giai BT SGK