Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 Làm bài văn kể lại một hoạt động xã hội câu hỏi 6501094
Câu hỏi :

Làm bài văn kể lại một hoạt động xã hội

Lời giải 1 :

   Đích đến suốt đời của con người là đi tìm cái đẹp. Người ta mê đắm cái đẹp trong ánh nắng ban mai, ngât ngây trước màu sắc hoàng hôn buổi chiều tà hay đắm chìm trong vẻ đẹp rực rõ của những đóa hoa nở rộ. Tất thảy những vẻ đẹp ấy không phải vĩnh viễn, nó chỉ thể hiện những góc cạnh đẹp nhất khi có bàn tay bảo vệ và nâng niu của con người. Bởi vậy, em đã tham gia vào nhóm dọn rác ở địa phương để giúp Trái Đất thêm xanh- sạch- đẹp.

    Hoạt độngnày xảy ra vào sáng Chủ Nhật lúc tám giwof sáng. Em và mọi người đều tụ tập tại nhà văn hóa rất đông. Ai ai cũng mang sẵn thep nhiều dụng cụ vệ sinh như chổi, gầu hót, bao tải, găng tay,..., có người mang theo bình tưới cây, một số loại cây cảnh nhỏ để trồng. Sau đó, mọi người nghe anh chị trưởng đoàn phân công. Khoảng 8 giờ 30 phút thì cuộc hành trình bắt đầu với vẻ mặt phấn khởi của mọi người.

    Những người lớn thì quét bụi, gom thu rác còn các em nhỏ thì tưới, trồng cây ở hai bên đường. Còn em và những anh chị khác thì nhặt rác ở xung quanh con ngõ, kênh mương nhỏ. Ai cũng làm việc hết sức mình. Mọi người vừa làm vừa giúp đỡ, trò chuyện và hỗ trợ lẫn nhau. Tuy làm việc rất vất vả dưới môi trường thời tiết khó khăn, nắng nóng nhưng mọi người không nản chí mà còn làm việc hăng say, nhiệt huyết hơn. Sau khoảng hai tiếng thì mọi công việc đã hoàn thành. Những con đường trong làng đã sạch sẽ hơn, không còn khói bụi, rác thải mà thay vào đó là nhưng bông hoa, cành cây nhỏ xinh xắn ở chung quanh. Khắp nơi đều là một gam màu mới, gam màu của sự chăm chỉ góp phần làm cho hành tinh chúng ta đang sống này một thêm xanh. Tất cả những con người trong sáng hôm đấy đều cảm thấy vui vẻ và tự hào với hành động vủa mình. Họ và em đều tin rằng những hành động nhỏ của mình sẽ góp phần giúp cho môi trường xanh - sạch - đẹp.

     Qua việc rọn dác , bảo vệ môi trường trong sáng ngày hôm ấy, em thấy thiên nhiên là một thứ vô cùng quý giá. Nếu biết cách chăm sóc cái đẹp của nó thì thiên nhiên sẽ mãi không tàn mà trở thành vẻ đẹp vĩnh cửu. Vì vậy, chúng ta không nên vứt rác bừa bãi, phá hoại cây xanh. Thay vào đó, hãy vứt rác đúng nỏi quy định, trông nhiều cây xanh và tuyên truyền với mợi người về việc bảo vệ môi trường.

$\text{thuha97971}$

Lời giải 2 :

    Người ta vẫn hay nói rằng “trẻ em là mầm non của đảng” ý chỉ  ví von những đứa trẻ ấy sau này sẽ trở thành chủ nhân của đất nước, là những người đáng sống trong vòng tay ấp yêu của gia đình, là được học tập dưới sự chỉ bảo của thầy cô. Thế nhưng, hãy một lần nhìn kĩ xem, có lẽ trên những con phố phồn hoa ngoài kia, đâu đó vẫn còn những đứa trẻ hiu quạnh không chốn nương thân phải dãi nắng dầm mưa để kiếm cơm sống qua ngày. Vì thế, để hưởng ứng câu ca dao dân gian: “Nhiễu điều phủ lấy giá gương, người trong một nước phải thương nhau cùng” nhà trường đã tổ chức cho học sinh chúng tôi đến thiện nguyện tại mái ấm tình thương, nơi đã cưu mang các em nhỏ có mảnh đời bất hạnh.

   Trước khi đi, bác hiệu trưởng trường cho chúng tôi có cơ hội để cùng nhau xem video của hoa hậu Thuỳ Tiên, tìm hiểu biết được câu chuyện về “tiên ông” Bùi Công Hiệp cùng vợ dành hàng tỷ đồng để xây cơ sở bảo trợ trẻ em Thiên Thần, cũng chính là địa điểm lần này sẽ đặt chân đến.
    Hai ngày trước hôm đi, với tâm thế vô cùng háo hức, tôi cùng gia đình lục đục tìm lại nào là quần áo, giày dép đã không dùng tới, thứ gì còn sử dụng được đều đem đi để tặng các em nhỏ. Ba mẹ còn mua thêm bánh kẹo, kêu gọi các cô chú đồng nghiệp quyên góp một ít tiền để hỗ trợ phần nào kinh tế ở mái ấm. Hì hục cả ngày trời, thành quả chúng tôi có được là hai thùng cat-tong lớn đựng đầy đồ và đựng cả sự ấm áp muốn gửi gắm đến những “thiên thần kém may mắn”.
    Cuối cùng ngày hôm nay cũng đến, 6 giờ 30 phút sáng, những chiếc xe của trường THCS Thanh Bình bắt đầu lăn bánh rời Đồng Tháp để cùng đến với mái ấm Thiên Thần nằm sâu trong con đường nhỏ của quận 9, TP HCM. Sau hơn 4 tiếng di chuyển đã họp mặt các đoàn xe khác tại địa điểm. Xuống xe, không chỉ tôi mà tất cả các bạn, thầy cô khác ai cũng chuẩn bị rất nhiều quà để dành tặng mái ấm. Do trường đã báo trước, nên các cô bảo mẫu, các bé ở đây đã đợi sẵn từ khi nào, niềm nở chào mừng. Bước vào cổng lớn, đặc biệt nhất trong mắt tôi là ngôi nhà lầu màu xanh da trời trông rất bắt mắt được phân chia thành nhiều phòng riêng biệt, là nơi sinh hoạt hằng ngày của mọi thành viên. Các em nhỏ ở đây chủ yếu từ sơ sinh đến khoảng 5 tuổi, hoàn cảnh mỗi em thì khác nhau, nên chăm sóc không phải điều đơn giản. Biết thế, học sinh và giáo viên chủ động phân công những việc làm khác nhau để phụ giúp. Nhóm của tôi được phân công cùng Cô Dung, cô Linh và vợ chồng ông Bùi Công hiệp cùng nhau xuống bếp để chuẩn bị bữa trưa. Có người thì lặt rau, thái củ quả, người thì chế biến cá, cắt thịt,... Vừa làm vừa trò truyện rất sôm, ông đã kể cho bọn tôi nghe về lời thề năm ấy dưới làn khói bom đạn, lời thề ước mong được lấy mảnh đất của mình để xây dựng cơ sở cưu mang những đứa trẻ bị bỏ rơi. Nghe đến đó, trái tim tôi ấm lên trong tràn ngập sự ngưỡng mộ trước sự nhân ái và hy sinh của đôi vợ chồng người lính từng vào sinh ra tử. Một hồi sau, cơm canh đã xong tươm tất, dọn sẵn ngay ngắn trên bàn, mọi người quây quần trong không gian ấm cúng, cùng nhau ăn, quả thật mới gặp mà như đã quen từ lâu.
      Khoảng 11 giờ 30 phút, đây là khoảng thời gian cuối cùng cả đoàn chúng tôi có cơ hội chơi đùa cùng các em trước lúc chào tạm biệt. Cùng chơi với các em, ca hát, đọc sách. Một người trong chúng tôi hỏi: “Điều vui nhất từ trước đến giờ của các em là gì?”
     Một em nhanh nhảu đáp: “Là được sống trong ngôi nhà thân thương này ạ”.
     Các em khác cũng đồng tình nói: “Đúng vậy, đúng vậy ạ, bọn em rất yêu mọi thứ ở nơi đây!”
     Tôi cảm nhận được các em rất hiểu chuyện, có khát vọng sống, lại còn xinh xắn đáng yêu, vậy mà số phận trêu ngươi để các em thiếu tình thân ruột thịt thế này…
      Qua chuyến đi, tôi bỗng thấy mình đã hạnh phúc và sung sướng quá. Vậy mà tôi không hiểu, cứ luôn thấy mình thiệt thòi luôn đòi hỏi nhiều thứ. Cũng nhờ có chuyến đi này mà nó đã để lại trong tôi nhiều thông điệp đáng suy ngẫm. Sống phải biết vươn lên, trân trọng những gì đang có. Sống phải có tình người, “cho đi là còn mãi”. 

Bạn có biết?

Ngữ văn là môn khoa học nghiên cứu ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại. Đây là môn học giúp chúng ta hiểu biết sâu sắc hơn về ngôn ngữ, văn hóa và tư tưởng. Việc đọc và viết trong môn Ngữ văn không chỉ là kỹ năng, mà còn là nghệ thuật. Hãy để ngôn từ của bạn bay cao và khám phá thế giới văn chương!

Nguồn :

TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự lớp 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần và sang năm lại là năm cuối cấp, áp lực lớn dần. Hãy chú ý đến sức khỏe, cân bằng giữa học và nghỉ ngơi để đạt hiệu quả tốt nhất!

Nguồn :

sưu tập

Copyright © 2024 Giai BT SGK