Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Hãy kể lại 1 lần em bị ốm và được mẹ chăm sóc (Kết hợp Nội tâm và nghị luận...
Câu hỏi :

Hãy kể lại 1 lần em bị ốm và được mẹ chăm sóc

(Kết hợp Nội tâm và nghị luận )

Lời giải 1 :

     Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng, cao quý nhất trên đời. Tình yêu thương của mẹ dành cho con là vô bờ bến, không gì có thể sánh bằng. Khi con ốm đau, mẹ luôn ở bên cạnh, chăm sóc, động viên con. Tình yêu thương của mẹ chính là liều thuốc bổ giúp con nhanh chóng khỏi bệnh.

     Em còn nhớ hồi còn nhỏ, em là một đứa trẻ rất nghịch ngợm, thích chạy nhảy, nô đùa. Một hôm, em đi chơi ở ngoài trời, không may bị dầm mưa. Về nhà, em cảm thấy người mệt mỏi, ớn lạnh, sốt cao. Mẹ em thấy vậy liền đưa em đi khám bệnh. Bác sĩ chẩn đoán em bị cảm cúm, cần nghỉ ngơi và uống thuốc. Mẹ em đã chăm sóc em rất chu đáo.

     Mẹ đo nhiệt độ cho em, lau người cho em bằng nước ấm, cho em uống thuốc và nấu cháo cho em ăn. Em cảm thấy rất thoải mái khi được nằm trong vòng tay của mẹ. Mẹ em kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích hay, khiến em quên đi cơn mệt mỏi.

     Suốt mấy ngày liền, mẹ em không rời khỏi giường bệnh của em. Mẹ luôn ở bên cạnh em, động viên em, an ủi em. Em cảm thấy rất biết ơn mẹ vì tình yêu thương mà mẹ dành cho em. Đến ngày thứ tư, em bắt đầu thấy đỡ hơn. Mẹ em mừng lắm, mẹ ôm em vào lòng và nói: "Mẹ rất vui vì con đã khỏi bệnh. Con phải ngoan ngoãn nghe lời mẹ, ăn uống đầy đủ, giữ ấm cơ thể để không bị ốm nữa nhé!". Em hứa với mẹ sẽ nghe lời mẹ. Em biết rằng, mẹ là người yêu thương em nhất trên đời. Mẹ luôn là chỗ dựa vững chắc cho em mỗi khi em gặp khó khăn.

     Qua lần bị ốm này, em càng hiểu được tầm quan trọng của sức khỏe. Em sẽ cố gắng chăm sóc bản thân, ăn uống đầy đủ, ngủ nghỉ đúng giờ để không bị ốm nữa. Em cũng sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mẹ.

Lời giải 2 :

Chúng ta đều được lớn lên trong tình yêu thương vô bờ bến của mẹ. Từ những lời ru, những cái xoa đầu, đến những cái rém chăn cho đỡ lạnh, không ai khác mẹ luôn là người quan tâm chi chút đến từng điều nhỏ nhặt. Đặc biệt mỗi lúc ta bị ốm, thì sự lo lắng của mẹ càng cao cả hơn bao giờ hết.Tỉnh cảm mà người mẹ dành cho con cái giống như nước ngoài biển khơi chẳng gì đong đếm đủ. Tình cảm thiêng liêng ấy, được thể hiện qua từng cử chỉ, hành động và lời nói, dù chỉ từ những điều nhỏ nhặt nhất. Em luôn cảm nhận được tình cảm nồng nàn ấy của mẹ, nhưng rõ ràng nhất chính là vào lần mẹ chăm sóc em khi em bị ốm.

Đêm hôm đó, tôi bắt đầu bị sốt, nhiệt độ tăng cao, đầu óc choáng váng. Tôi mê man bất tỉnh. Bố mẹ tôi lo lắng, vội vàng tìm cách hạ nhiệt. Nằm trên giường, tôi nghe thấy từng bước chân của mẹ, bóng mẹ chạy đổ nghiêng trên tường, thoắt trông thấy thoắt biến mất. Mẹ ngồi bên tôi, bàn tay ấm áp xoa nhẹ trên lưng, âu yếm vuốt tóc rồi má tôi. Cái trán nóng bừng được mẹ chườm bằng chiếc khăn lạnh. Chốc chốc, mẹ lại lật khăn rồi đặt nhẹ lên trán. Tôi miên man trong giấc ngủ nhưng dường như vẫn nhìn thấy đôi mắt mẹ nhìn tôi. Đôi mắt mẹ nhìn trìu mến, xót thương, long lanh những giọt nước. Từng nhịp thở thổn thức, tôi cảm nhận được sự lo lắng trong lòng mẹ. Mỗi khi tôi trở mình mẹ lại nhè nhẹ vỗ về, kéo chăn lên đắp cho tôi. Thỉnh thoảng, mẹ lại sờ trán. Thấy nhiệt độ giảm, mẹ cũng hơi yên lòng…Cứ thế, mẹ ngồi bên tôi suốt đêm, không ngủ.

Sáng hôm sau.Mấy chú chim chào mào hót líu lo chào đón ngày mới. Những tia nắng đầu tiên lách mình qua khe cửa vào phòng, đến bên giường giúp tôi tỉnh giấc. Vì có mẹ ngồi bên nên tôi vững tâm mà ngủ rất ngon lành. Tôi cựa mình, thấy trong người đã khá hơn hôm qua rất nhiều. Vừa tỉnh dậy việc đầu tiên là tôi đưa mắt tìm mẹ. Sao không thấy mẹ đâu cả. Tôi vội vàng ngồi dậy. Ôi, mẹ! Người mẹ kính yêu của tôi. Chắc vì đã quá mệt nên mẹ nằm ngủ thiếp bên tôi. Lúc này nhìn mẹ, tôi chỉ thấy thật tội nghiệp và thương mẹ biết bao. Mái tóc dài, đen mượt dường như xơ xác. Đôi mắt thâm quầng lại vì thức khuya. Phía đuôi mắt đã xuất hiện những nếp nhăn, dấu hiệu của sự tàn phá của thời gian. Nhất là đôi tay mẹ. Trước đây, đó là một bàn tay mềm mại, trắng trẻo nhưng giờ đây, sự vất vả đã làm cho bàn tay mẹ gầy guộc, thô ráp và có những vết chai. Điều ai cũng thấy này tại sao hôm nay tôi mới để ý. Tôi thật là một đứa con vô tâm, bất hiếu. Tôi hiển nhiên nhận tình yêu của mẹ nhưng ích kỉ chỉ nghĩ cho bản thân. Mẹ đã bắt đầu già đi mà tôi không hề hay biết và dường như qua một đêm thức trắng cũng làm cho mẹ tôi già đi nhiều.

Tôi lớn khôn từ đôi tay của mẹ, tấm lòng yêu thương và chở che của mẹ. Sự ấp ủ yêu thương của mẹ để lại cho tôi bao nghĩ suy về cái mênh mông, bao la của tình mẹ! Tôi lại cầu mong mẹ tôi mãi bình an. Và, tôi cũng mong mình khỏe mạnh để mẹ bớt vất vả vì tôi.

Bạn có biết?

Ngữ văn là môn khoa học nghiên cứu ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại. Đây là môn học giúp chúng ta hiểu biết sâu sắc hơn về ngôn ngữ, văn hóa và tư tưởng. Việc đọc và viết trong môn Ngữ văn không chỉ là kỹ năng, mà còn là nghệ thuật. Hãy để ngôn từ của bạn bay cao và khám phá thế giới văn chương!

Nguồn :

TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự lớp 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, chúng ta sắp phải bước vào một kỳ thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô. Áp lực từ kỳ vọng của phụ huynh và tương lai lên cấp 3 thật là lớn, nhưng hãy tin vào bản thân và giữ vững sự tự tin!

Nguồn :

sưu tập

Copyright © 2024 Giai BT SGK