Đoạn văn:
Thời học sinh khi còn là tuổi học trò thì ai cũng phải đến trường , phải học hành mệt mỏi .Nhưng người mệt mỏi không chỉ có chúng ta mà còn có các giáo viên , cô giáo ngày đêm soạn bài cho chúng ta học nữa.Khi vào đầu năm lớp năm , vẫn như thường lệ là phải đi học , đi học rất chán nhưng không được phép nghỉ , nhưng được nghỉ thì lại nhớ bạn bè vẫn là đi học gặp thầy cô tốt hơn.Năm nay là cô dạy mĩ thuật năm trước là chủ nhiệm lớp em , cô rất hiền lành , chiều chuộng chúng em nên chúng em rất thích cô , cô bảo năm nay chúng ta cùng cố gắng lấy giấy khen nhé mà rất nhiều bạn đã thật sự thay đổi. Cô thì cao giáo , tóc dài mắt đen, cô như người mẹ thứ hai của chúng em , chăm lo đến từng cái bút , quyển vở quyển sách, khi chúng em làm sai gì thì cô cũng không chửi , cô chỉ nhắc chúng em với dọng hiền từ , từ việc này , em rất yêu quý cô. Ngoài cô ra em còn rất yêu quý mái trường này , nơi gắn bó với em bao kỉ niệm chỉ còn một năm nữa thôi , chúng em sẽ phải xa ngôi trường , sẽ phải xa thầy cô , như vậy thì chúng em rất buồn.Cuối cùng em rất biết ơn và yêu quý thầy cô và mái trường, em hứa năm nay sẽ ngoan và đạt thành tích xuất sác cho cô vui ạ.
`~phudzz~`
Mái trường Trung học cơ sở đã đem đến cho tôi rất nhiều kỉ niệm. Tôi vẫn nhớ như in ngày đầu tiên đến trường với niềm hân hoan, phấn khởi. Ngôi trường đã hai mươi năm tuổi dường như khoác lên mình một bộ áo mới để chào đón chúng tôi. Các thầy cô giáo ăn mặc trang trọng, khuôn mặt vui tươi để chào đón một khóa học sinh mới.
Những phòng học, sân trường, hàng cây đã lưu nhiều kỉ niệm đẹp đẽ. Từng lời dạy dỗ của thầy cô vẫn còn khắc ghi trong tôi. Mỗi thầy giáo, cô giáo đều giống như người thân của chúng tôi vậy. Bài học đầu tiên khiến tôi cảm thấy thật hạnh phúc biết bao. Tôi mong rằng sẽ có thêm nhiều kỉ niệm ở mái trường cấp hai yêu dấu trong những năm học sau này.
Một mùa hoa phượng nữa lại nở và tàn, chứng kiến mọi hoạt động của trường lớp, thầy cô, học sinh, lắng nghe tiếng trống giòn tan mỗi ngày, tiếng thầy cô giảng bài êm dịu, râm ran bao câu chuyện vui đùa của lũ học trò chúng tôi. Mái trường này dường như là ngôi nhà thứ hai của tôi.
Bởi ở nơi đó, thầy cô như là những người cha người mẹ luôn quan tâm đến chúng tôi. Mỗi ngày đến trường lắng nghe bài học, tiếp thu thêm những kiến thức bổ ích để dần trưởng thành hơn. Ôi! Yêu lắm ngôi trường Nguyễn Bỉnh Khiêm của tôi.
Tiếng Việt là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc. Hãy yêu quý và bảo vệ ngôn ngữ của chúng ta, đồng thời học hỏi và sử dụng nó một cách hiệu quả!
Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều và chúng ta sắp phải xa trường lớp, thầy cô, bạn bè thân quen. Đây là năm mà chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng hãy tin rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Hãy tự tin và luôn cố gắng hết mình!
Copyright © 2024 Giai BT SGK