Trong cuộc sống con người chúng ta vẫn còn rất nhiều kì diệu, tình yêu thương chính là thứ ánh sáng kì diệu nhất sưởi ấm trái tim con người. Có lẽ câu chuyện tôi được chứng kiến và kể lại cho các bạn ngày hôm nay là một minh chứng rõ nét nhất cho sự kì diệu của tình yêu thương.
Làng tôi có một gia đình nông dân nghèo, hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống. Người mẹ dù nghèo khó nhưng vẫn cố gắng làm lụng lo cho con gái bằng bạn bằng bè. Bạn con gái là Lan bằng tuổi tôi, là một cô gái rất xinh xắn, hoạt bát, năng động và rất hiếu thảo. Lan hiểu được sự vất vả của mẹ với mình nên rất hiếu thảo và chăm chỉ giúp đỡ bạn. Nhưng không may biễn cố đột nhiên xảy ra, mẹ cậu bị tai nạn giao thông cần phỗ thuật rất nhiều tiền. Thế giới của một cô bé 13 tuổi như sụp đổ hoàn toàn. Nụ cười tươi không còn trên môi mà thay vào đó là tiếng cười nhạt mang dầy sắc thái u uất. Một hôm tôi thấy bạn đi từ đồn cảnh sát khu ra tôi rất lo lắng không biết có điều gì xảy ra nữa. Hàng vạn câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi. Tôi chạy đến và hỏi han cậu. Thì ra cậu đã nhặt được một số tiền rất lớn của người ta, cậu đã quyết định trả lại. Tôi rất khâm phục tấm lòng của lan. Tôi cùng Lan đến bệnh viện thăm mẹ Lan. Nhìn thấy mẹ, nụ cười của cô gái ấy lại được thắp lên mạnh mẽ. Chúng tôi ở một lúc rồi cũng đi học. Đến gần quầy thanh toán tiền, Lan chợt chững lại, một bầu tâm trạng. Cậu đến nói với các bác sĩ liệu có thể dời tiền viện phí hay không, thì câu trả lời của bác sĩ lại khiến chúng tôi sửng sốt, đó là tiềm viện phí đã được thanh toán hết. Đang loay hoay trong đám câu hỏi thì một người đàn ông bước đến bên cạnh Lan. Lan chào chú ấy và hỏi rằng chú đã trả viện phí cho mẹ Lan à. Chú nói rằng số tièn ấy có là gì so với những thứ mà Lan đã trả cho chú ấy, Lan đã cho chú ấy cảm nhận được giá trị của một con người giàu phẩm chất là thế nào. Trước khi ra về, chú ấy còn đưa cho Lan số điện thoại và dặn nếu khu nào cần giúp đỡ thì hãy gọi cho chú ấy và hãy mãi giữ tấm lòng thiện lương như vậy.
Quả thật sự thật thà hiền lành của Lan thật đáng ngưỡng mộ cũng như là việc chú qua đường sẵn sàng giúo đỡ một người lạ chỉ vì phẩm chất của cô bé. Cuộc sống này đúng là vẫn còn những luôn sẵn sàng giúp đỡ, đùm bọc lẫn nhau.
Tình yêu thương con người luôn xung quanh chúng ta. Góp phần làm nên một xã hội văn minh, ấm cúng. Tình yêu thương con người giúp ta sưởi ấm trái tim. Tình yêu thương còn làm nên sự gắn kết giữa người với người. Và câu chuyện của tôi đã xảy ra có thật về lòng yêu thương.
Hồi ấy tôi mới lớp 1. Tôi và Thư chơi đuổi bắt ở trường thì vô tình tôi bị vấp ngã. Tôi khóc òa lên vì vết thương rất lớn. Thư thì hốt hoảng chạy đi báo với thầy cô nhưng lúc này cũng đến giờ về, nên thầy cô hầu như đã về hết, chỉ còn 4-5 người đang ở trong trường để họp. Bố mẹ chúng tôi thì đón khá muộn. Tôi với Thư cũng sợ làm phiền thầy cô nên Thư không dám nói cho thầy cô biết. Đằng xa xa thì có một cái cây bàng. Thư liền chạy tới và lấy lá của cây băng bó lại vết thương cho tôi và tôi đã cảm thấy yên tâm hơn được một phần nào. Còn Thư thì khoác tay tôi lên vai bạn và bạn rìu tôi đến chỗ ghế đá gần lớp học. Thư ngồi chơi và động viên tôi giúp tôi vui hơn nhiều. Cả hai đứa ngồi chơi mãi cho đến khoảng 5h30. Đúng lúc này, bác bảo vệ bước tới và hỏi:
`-` Sao các cháu chưa về mà vẫn còn ngồi đây chơi? Bố mẹ các cháu đâu?
`-` Dạ! Bố mẹ cháu đang đi làm. khoảng 10 phút nữa thì mới đón chúng cháu được. Tôi trả lời
`-` Chân cháu bị làm sao thế kia?
`-` Cháu bị ngã lúc lẫy bác ạ.
`-` Vậy sao cháu không tìm thầy cô hoặc bảo vệ để sát khuẩn và băng bó?
`-` Cháu và bạn sợ mọi người đang làm việc nên cũng không dám nói ạ. Thư trả lời
`-` Được rồi, vậy cháu bị đau chân lên phòng y tế để bác gọi thầy y tế xuống nhé.
Nghe bác bảo. Thầy y tế liền xin phép phòng họp chờ mình chút để chạy xuống phòng để xem tình hình chân tôi như thế nào. Rồi thầy sát khuẩn và băng bó vết thương cho tôi. Rồi hỏi thăm tình hình. Xong việc thầy lại lên phòng họp. Bác bảo vệ cho tôi và Thư mượn điện thoại gọi cho bố mẹ tới đón. Tới lúc về, tôi liền cảm ơn Thư, bác bảo vệ và thầy y tế vì là người đã giúp đỡ tôi.
Qua trải nghiệm đó, tôi cảm thấy rằng xung quanh chúng ta có rất nhiều người tốt bụng, sẵn sàng giúp đỡ khi tôi gặp khó khăn. Như Bác bảo vệ đã biết quan tâm tôi, Thư đã động viên tôi và rìu tôi lên ghế đã còn Thầy y tế đã xin phép rời khỏi cuộc họp chốc lát để băng bó vết thương cho tôi. Tôi thật sự rất cảm kích họ.
Giáo dục công dân (GDCD) là một hệ thống kiến thức liên quan đến nhiều lĩnh vực như triết học, đạo đức học, kinh tế chính trị học, chủ nghĩa xã hội khoa học, pháp luật, đường lối, quan điểm của Đảng, và các chính sách quan trọng của Nhà nước Việt Nam. Hãy trở thành những công dân gương mẫu và có trách nhiệm đối với xã hội!
Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở, chúng ta được sống lại những kỷ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới. Hãy tận dụng cơ hội này để làm quen và hòa nhập thật tốt!
Copyright © 2024 Giai BT SGK