Trang chủ Tiếng Việt Lớp 5 Em hãy viết một bài văn kể về những ấn tượng sâu sắc của mình với người bạn thân. (...
Câu hỏi :

Em hãy viết một bài văn kể về những ấn tượng sâu sắc của mình với người bạn thân. ( yêu cầu bài văn có sử dụng các biện pháp tu từ và câu chủ đề, bài viết phải sử các biện pháp lập luận)

Lời giải 1 :

Lớp 6B em học có tất cả là 30 bạn, trong đó vó 20 bạn nữ và 10 bạn năm. Ai cũng mang cho mình một tính cách, điểm nổi bật riêng nhưng đều rất dễ mến và đoàn kết. Trong đó, người em thân thiết nhất là cô bạn ngồi cùng bạn tên Thanh Thanh.

Thanh có chiều cao nổi bật nhất lớp và có dáng người tròn trịa đáng yêu. Điểm nổi bật nhất trên khuôn mặt tròn của cô bạn có lẽ là chiếc mũi cao trông rất tây. Đôi mắt đen lay láy to tròn như búp bê cùng khuôn miệng xin xắn lúc nào cũng tủm tỉm cười. Với em Thanh là người bạn đáng yêu nhất vì lúc nào cũng đem đến cho bọn niềm vui và những năng lượng tích cực.

Những lúc em chưa hiểu bài hay thi điểm kém, Thanh luôn là người an ủi và động viên em. Bạn ấy cũng chẳng ngại ngần sẵn sàng giảng đi giảng lại bài em chưa hiểu đến khi e vỡ ra vấn đề. Nhờ có Thanh mà em hiểu rõ câu nói: "Học thầy không tày học bạn".

Vì học giỏi nhưng luôn hòa đồng giúp đỡ bạn bè, vui tính và rất tếu táo với bạn bè mà cả lớp ai cũng quý Thanh cả. Cô giáo chủ nhiệm lớp cũng tin tưởng giao cho bạn nhiệm vụ là lớp phó học tập. Bạn xứng đáng là tấm gương cho em noi theo và học hỏi.

Em mong tình bạn của chúng em sẽ luôn gắn bó và thân thiết như bây giờ. Cám ơn trường THCS... đã cho em có một tình bạn thật đẹp và ý nghĩa.

Lời giải 2 :

Tuổi học trò là tuổi thần tiên, tuổi của những mộng mơ, hồn nhiên và tươi đẹp nhất. Tuổi học trò đối với tôi còn là quãng thời gian quý giá nhất khi nó là nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp nhất đối với tôi. Trong số đó, có một kỉ niệm mà tôi luôn bồi hồi xúc động mỗi khi nhớ lại – kỉ niệm sâu sắc với người bạn thân của tôi.

Phương Linh là bạn thân của tôi. Nhà Linh ở gần nhà tôi, hai đứa chơi với nhau từ những ngày còn bi bô tập nói, sau này lại luôn học cùng lớp với nhau. Khác với dáng người dong dỏng cao của tôi, Phương Linh là một cô bé nhỏ nhắn, chỉ cao khoảng một mét bốn mươi, nước da trắng hồng xinh xắn. Mái tóc đen ngang vai mềm mại kết hợp với khuôn mặt bầu bĩnh khiến Linh càng thêm phần đáng yêu. Đôi mắt Phương Linh tròn xoe, đen lay láy, đôi môi đỏ mọng chúm chím. Khi cười lên sẽ để lộ ra má núm đồng tiền và hai cái răng khểnh trắng tinh trông rất có duyên. Phương Linh xinh xắn, cởi mở và tốt bụng nên ai cũng yêu quý, trái ngược hẳn với tính cách của tôi, trầm và nhút nhát.

Chính vì thế, các bạn trong lớp rất tò mò, tại sao hai đứa hoàn toàn trái ngược nhau lại có thể chơi thân với nhau như vậy? Phương Linh có rất nhiều bạn tốt vì sự thân thiện và hoạt bát của mình, còn tôi thì chủ yếu chỉ có một vài người bạn. Điều này đã dẫn đến một câu chuyện mà tôi mãi mãi không bao giờ quên.

Giữa năm học lớp 5, bỗng nhiên Phương Linh bảo với tôi vào giờ ra chơi:

- Tuần này, tan học cậu cứ về trước nhé, tớ có việc phải ở lại trường.

- Tớ ở lại đợi cũng được, không sao đâu. – Tôi trả lời ngay.

Nhưng Phương Linh vẫn kiên quyết:

- Cậu cứ về trước đi, chiều đi học tớ lại sang gọi. Cậu còn phải nấu cơm cho bé Ngọc nữa.

Ngọc là em gái của tôi, mẹ đi làm cả ngày tối mới về nên tôi lo cơm nước cho em gái khi ấy đang học lớp 1. Nghĩ vậy tôi cũng không ở lại đợi Phương Linh nữa. Tan học, tôi tạm biệt cậu ấy rồi đạp xe về nhà.

Nhưng chiều hôm ấy, tôi đợi mãi mà không thấy Phương Linh đâu. Nhìn đồng hồ sắp đến 2 giờ kém 15 phút, tôi quyết định vòng ngược đường vào nhà gọi Linh. Nhìn thấy tôi vẫn dắt xe đứng ngoài cổng, mẹ Linh ngạc nhiên: 

- Có bạn tên Hà Anh sang nhà gọi Linh, chúng nó đi được nửa tiếng rồi con ạ.

Tôi bất ngờ, dường như không tin vào tai mình. Hà Anh là cô bạn luôn tỏ ra ghét tôi nhất lớp. Tôi buồn bã, thất vọng, vội chào mẹ Linh rồi đạp xe đến trường. Vừa dựng xe xong thì trống đánh vào lớp, tôi cố gắng chạy thật nhanh nhưng vẫn vào lớp muộn hơn cô giáo. Cô thấy tôi thở gấp, cũng mỉm cười nói không sao, cho tôi vào lớp. Trước ánh mắt của các bạn khác, tôi chợt thấy xấu hổ và giận dữ vô cùng. Phương Linh hôm ấy còn tự chuyển sang chỗ Hà Anh, nhìn tôi đến muộn, tỏ ra rất ngạc nhiên.

( nếu dài quá bạn cũng có thể lọc nhé)

Bạn có biết?

Tiếng Việt là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc. Hãy yêu quý và bảo vệ ngôn ngữ của chúng ta, đồng thời học hỏi và sử dụng nó một cách hiệu quả!

Nguồn :

Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Tâm sự lớp 5

Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều và chúng ta sắp phải xa trường lớp, thầy cô, bạn bè thân quen. Đây là năm mà chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng hãy tin rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Hãy tự tin và luôn cố gắng hết mình!

Nguồn :

sưu tập

Copyright © 2024 Giai BT SGK