Trong suốt thời gian học trò, có lẽ người đồng hành cùng em nhiều nhất là cô. Cô giống như `1` người mẹ thứ 2 của em vậy. Đối với người mẹ này, em có nhiều kỉ niệm sâu sắc nhưng không thể không kể đến cái lần em sang nhà cô.
Hôm đó trời nắng đẹp, từng tia nắng nhẹ nhàng len lỏi qua từng kẽ lá, tiếng chim hót líu lo nghe rất êm tai. Em đang ngồi trong bàn học, trên tay cầm một bức vẽ trắng trơn, cô giáo giao cho cả lớp vẽ một bài mĩ thuật. Em thì chả biết nên vẽ gì, bắt đầu từ đâu. Ngồi ngâm một lúc lâu, em chợt nghĩ ra một ý tưởng. Thế là em đem bức vẽ cùng bút màu qua nhà cô để hỏi. Khi đến nhà cô, em chần chừ bấm chuông, '' ting ''. Cô từ trong nhà bước ra, ngó xem là ai rồi chạy ra mở cổng. Trong bộ quần áo ngủ màu trắng, cô mở từ từ cánh cổng ra. Cô hỏi: ''Em qua nhà cô có việc gì thế ?'' Em bảo qua đây nhờ cô giảng hộ cho em về bài cô giao. Cô cười nhẹ rồi bảo em ngồi đợi trong phòng khách cô đi lấy nước. Em đi vào phòng khách, phòng khá gọn gàng. Ngồi ở trên ghế sofa, em cảm thấy ngôi nhà này thật ấm cúng. Rồi cô đi vào đưa em cốc nước bảo em uống đi. Em cầm lấy cốc nước hỏi cô: '' Cô ơi, em không có ý tưởng gì về bài vẽ ạ, cô chỉ em được không ?'' Cô xoa đầu em rồi nhẹ ngàng chỉ bảo. Sau 30 phút khi sắp hoàn thiện bài vẽ, cô bảo để cô đi lấy bánh cho ăn. Em gật đầu rồi hì hục làm tiếp. Khi đang lấy màu em nhỡ khua tay vào lọ màu làm đổ xuống cái cặp dựng ở gần đó. Em chợt nhận ra đó là cặp của cô, đây là cái cặp cô yêu thích nhất. Em hoảng loạn vớ lấy cuộn giấy bên cạnh lau mãi mà nó chả sạch. Nhìn thấy cô sắp vào, em vội giấu cái cặp vào gầm ghế sofa. Cô vẫn không biết gì, em ngồi cạnh cô cảm thấy có lỗi nhưng không đủ can đảm nói ra sự thật. Khi tạm biệt cô, em buồn bã bước đi trên con đường đầy lá. Cả đêm hôm đó em không ngủ được. Hôm sau đến lớp, em không dám nhìn cô, thấy cô bước vào, em lảng tránh qua một bên. Thấy cô đeo một cái cặp mới, em biết cô đã nhìn thấy cái cặp cũ với cả đống vết mực màu. Khi ra chơi, các bạn trong lớp đều chơi rất vui vẻ, riêng chỉ có mình em ngồi bơ vơ không biết nên làm thế nào. Cuối cùng em vẫn lựa chọn nói ra sự thật, em xé tờ giấy giữa quyển vở, ngồi viết từng chữ lên giấy rồi rón rén nhân lúc không có ai đút vào cặp cô đang để trên bàn. Mấy hôm sau, khi đang ngồi trong phòng em mở cặp ra thấy một mẩu giấy. Em cầm nó lên rồi mở ra xem, thấy đây là bức thư của cô em không dám đọc nhưng sau khi biết được cô đã tha thứ cho em thì em vui lắm. Hôm đó em vui không tả được. Một phần vì cô đã tha thứ cho một phần vì đã dũng cảm nói ra sự thật.
Đây là một trong những kỉ niệm sâu sắc nhất của em, em nhận thấy rằng cô không những là một người cô tốt mà còn là một người bao dung, tốt bụng. Em luôn ghi nhớ khoảnh khắc này trong lòng, mong rằng nó sẽ là một kỉ niệm sâu sắc với em.
Quãng thời gian 9 tháng không dài, nhưng cũng không ngắn đối với một năm học. Trong những năm đó, mỗi ngày trôi qua là một kỉ niệm đẹp của cả cô và trò. Sau đây em xin kể về kỉ niệm của em.
Đó là vào những ngày cuối năm học, cả nhà trường và giáo viên đều rất bận rộn với giấy tờ để nhanh chóng tổng kết một năm học trôi qua, nhưng cô Hảo - giáo viên chủ nhiệm lớp em vẫn luôn quan tâm, chú ý đến học sinh thậm chí còn tổ chức lễ tổng kết tại một nhà hàng rất sang trọng với nhiều hoạt động hấp dẫn. Trong lần đi đó, em cùng các bạn đã được tham gia rất nhiều hoạt động hay như: Ai là triệu phú, cuộc thi đọc sách, diễn kịch, xem xiếc thú, ca nhạc,... và đặc biệt hơn MC của chương trình này không ai khác là cô giáo của em với giọng nói rất truyền cảm hứng. Trước tiên là chương trình "Ai là triệu phú", các bạn sẽ phân chia nhóm, mỗi nhóm sẽ có một cái bảng và một cái bút để đưa ra đáp án; khi các câu hỏi lần lượt đưa ra, đồng hồ lần lượt đếm ngược thì mỗi nhóm sẽ thảo luận và đưa ra đáp án của nhóm mình. Kế tiếp là chương trình xem xiếc thú, những chú chó, chú khỉ được huấn luyên nên hoạt động điêu luyện lắm. Không thể thiếu là tiết mục thi đọc sách, ca nhạc và diễn kịch, khác với tiết mục khác, những tiết mục này sẽ do học sinh và phụ huynh là nhân vật chính lần lượt hát những bài hát, diễn những vở kịch, đọc những cuốn sách ý nghĩa để khán giải cùng hưởng ứng. Đồ ăn tại nơi đây cũng không thể chê dưới tay nghề của những người đầu bếp tài ba, trông rất ngon mà lại bắt mắt. Chương trình kéo dài đến tận 10 giờ tối, mọi người mới bắt đầu nghỉ rồi ra về.
Tuy buổi tổng kết đó đã khép lại, nhưng đã in đậm dấu ấn trong tâm trí em. Đó cũng là kỉ niệm sâu sắc nhất với em cùng tập thể lớp. Cảm ơn cô cùng các bác phụ huynh, những người bạn đã đem lại cho em một niềm vui, một thanh xuân tươi đẹp. Đặc biệt là cô giáo, cảm ơn cô vì đã dìu dắt, quan tâm chúng em trên con đường học tập.
`@`$\textit{BaooChii}$
Tiếng Việt là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc. Hãy yêu quý và bảo vệ ngôn ngữ của chúng ta, đồng thời học hỏi và sử dụng nó một cách hiệu quả!
Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều và chúng ta sắp phải xa trường lớp, thầy cô, bạn bè thân quen. Đây là năm mà chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng hãy tin rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Hãy tự tin và luôn cố gắng hết mình!
Copyright © 2024 Giai BT SGK